Ấm quá!!
Mơ màng tỉnh dậy sau giấc ngủ ngon, Diệp Anh theo thói quen khẽ dụi dụi đầu vào con thú bông màu cà phê quen thuộc, nhưng thay vì lớp lông mịn màng của mèo Pusheen, da mặt cô lại truyền tới cảm giác ấm nóng và rắn chắc từ cơ thể của một người khác. Làn mi dài hé mở, đôi mắt trong veo xinh đẹp phủ một tầng hơi nước mỏng mông lung nhìn về phía trước.
- Tỉnh rồi sao?
Giọng trầm trầm còn vương chút ngái ngủ của một người con trai vang lên bên tai Diệp Anh, cánh tay vốn đang vòng qua eo ôm lấy cô cũng khẽ di chuyển lên trên nhẹ nhàng vuốt tóc cô.
- Pet à! Còn bão không? - Cô đưa tay dụi dụi mắt, mặt vẫn còn vẻ mơ màng chưa tỉnh nhìn anh.
- Đừng dụi mắt nữa! Đau mắt bây giờ. - Minh Phong nhẹ nhàng đưa tay nắm lấy bàn tay đang không ngừng xoa xoa đôi mắt đẹp kia.
- Vẫn còn bão, bây giờ mới có 5:45 thôi. Em muốn ngủ thêm một chút không?
Nằm trong lòng Minh Phong, cô có thể nghe rõ tiếng tim đập trong lồng ngực anh. Một nhịp, hai nhịp, ba nhịp,... Nhịp tim cứ đều đặn và mạnh mẽ như vậytạo ra cho cô một cảm giác an toàn. Không nhớ nổi từ bao giờ cô đã không thể có một giấc ngủ ngon như ngày hôm qua. Rất muốn ngủ thêm nhưng côkhông thể. Mọi hôm mới bốn giờ sáng Diệp Anh đã rời giường, hôm nay ngủ tới tận gần sáu giờ, đồng hồ sinh học vốn bị lệch của cô có phần không thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-se-la-pet-cua-em/2411953/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.