Đường xá đông đúc, chợ phố tấp nập, khắp các con đường đều tràn ngập mùi thơm của thức ăn cùng với tiếng rao hàng huyên náo và những ánh đèn màu sặc sỡ. Minh Phong tính tình vốn trầm tĩnh hướng nội, anh ít khi đi vào những nơi đông người như thế này nhưng nhìn người con gái nào đó sẵn sàng vứt bỏ hết hình tượng chạy lăng xăng háo hức như mộtđứa trẻ thì anh lại không nỡ giục cô vềsớm. Phương Linh hết nhìn quầy hàng nọ lại dán mắt vào quán ăn kia,những cây xúc xích nướng, bánh gạo chiên hay những viên takoyaki tròntròn hấp dẫn đều lôi kéo dạ dày cô. Cô tuy gầy nhưng lại ăn rất nhiều,hơn nữa từ trưa tới giờ lại chưa có gì vào bụng, cô đói là chuyện thường.
- Pet à!! Tôi muốn ăn!
-...
Anh rất muốn từ chối! Rất muốn nói không cho phép! Rất muốn nói nó rất mất vệ sinh! Nhưng nhìn dáng vẻ kia của cô mà xem! Anh nỡ lòng sao?!!
- Ăn ít thôi!
Cuối cùng anh vẫn đồng ý cho Phương Linh ăn... đủ thứ các loại quà vặt có ở chợ đêm. Nào là kẹo bông, kem ống, bánh nướng, trà sữa cho đến thịt nướng, cá om, gà quay, bò lúc lắc. Không những thế anh còn ăn cùng với cô. Phương Linh lúc đầu còn kiềm chế đôi chút, nhưng càng được anh chiều chuộng thì cô càng được nước lấn tới y chang một cô bé nghịch ngợm, hiếu động hào hứng chạy hết nơi này đến chỗ khác vòi anh cho ăn cái này cho mua cái nọ.
- Pet à!! Lại đây!!
Cô vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-se-la-pet-cua-em/2411950/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.