Tối hôm đó về nhà đáng lẽ Giai Mẫn sẽ được Thiên Minh hầu hạ đến nơi đến chốn nhưng vì bà dì của cô đến đột xuất nên hoãn lại, nằm trên giường Thiên Minh chườm lên bụng dưới cô 1 cái khăn ấm, vừa chườm anh vừa xoa xoa lên bụng cho cô, Giai Mẫn cảm thấy đỡ đau bụng hẳn.
Anh nằm xuống ôm cô vào lòng, hai tay anh không ngừng xoa bóp ng** cô, môi anh thì tối nào cũng vậy luôn trao cho cô nụ hôn ngọt ngào sâu lắng trước khi đi ngủ.
Hôm sau, Giai Mẫn ở nhà 1 ngày vì hôm nay cô hơi mệt trong người, Thiên Minh đi làm nhưng luôn luôn gọi video về xem Giai Mẫn, dì quản gia đi về quê mai mới lên nên cô tự đi chợ mua ít đồ về ăn, siêu thị gần nhà nên cô quyết đi bộ cho khỏe.
Trên đường đi về nhà, Giai Mẫn cảm nhận có người theo dõi mình, cô mở túi đồ ra thò tay vô cầm sẵn 1 bịch bột đã bị cô lấy ngón tay chọt thủng, khi 1 tên áo đen tiến gần vừa định dùng khăn che miệng thì cô ném bịch bột thẳng vào mặt tên đó, rồi đấm vào tên đó 3 phát sau đó bỏ chạy, phía sau có 4 tên khác đang đuổi theo, cô nhanh chân chạy nhanh, chạy được 1 đoạn thì có 1 chiếc moto đang chạy lại do 1 người phụ nữ lái:
" Mau lên xe!".
Giai Mẫn hốt hoảng lên xe moto đó, mấy tên phía sau cũng mất dấu:" Mẹ kiếp, kì này về sẽ bị đuổi việc cho xem".
" Người cứu cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-se-la-nguoi-duy-nhat-co-em/2996355/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.