Mười giờ trưa hôm sau...
" Á... Thiên Minh à, nhột em".
Một tay anh véo lấy đầu hạt lựu của cô, miệng thì áp sát vào cổ cô.
" anh chỉ muốn đánh thức em thôi, dậy đi đồ ăn giao đến rồi, đợi anh xuống lấy rồi chúng ta ăn, sau đó tắm rữa, sau đó nữa tiếp tục chuyện còn đang dang dở".
" Anh xuống lấy đi, em đói" vì mấy hôm nay chả ăn được bao nhiêu nên bụng Giai Mẫn lúc nào cũng cồn cào, giờ đây cô đã được ăn một bữa no nê đàng hoàng".
Thiên Minh kéo cô ngồi giữa hai chân anh, mặt đối mặt, anh nắm lấy hai chân cô ôm lấy eo mình, rồi sau đó mới bê cháo lên đút từng muỗng cho cô rồi cho anh.
" Để em tự đi anh".
" Không được, bao năm nay vẫn vậy mà em lần nào cũng vẫn ngại như vậy, anh không thích tí nào".
" Được rồi em xin lỗi được chưa, ăn nhanh nào".
Hai mươi phút trôi qua, hai người họ ăn hết thức ăn, Thiên Minh nhẹ nhàng bế cô vào phòng tắm tắm rửa gội đầu cho cô.
" Giai Mẫn à, mấy ngày nay e dùng dầu gội của Xuân Muội đúng không?, tóc e sơ hết rồi để anh ủ dầu bồ kết cho em, ba mươi phút sau anh xã ra rồi gội tiếp".
" Dạ".
Sau khi ủ tóc cho Giai Mẫn, Thiên Minh kéo cô sát mặt mình ôm chặt eo cô, vật của anh chọt thẳng vào bụng cô khiến Giai Mẫn ngứa ngáy khó chịu.
" Giai Mẫn à, tuần sau em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-se-la-nguoi-duy-nhat-co-em/2996264/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.