Thầy giáo Anh Văn khoanh hai tay để trước ngực, đi qua đi lại xung quanh lớp, trên mặt lộ ra tràn đầy nghiêm túc. Lớp học im phăng phắc, chỉ nghe thấy tiếng ồn từ bên ngoài truyền vào. Liễu Như nhăn mày nhăn mặt, một hồi thì nhìn vào bài kiểm tra, một hồi lại cắn đầu viết, một hồi lại ngắm nhìn thầy giáo, cuối cùng là quay sang nhìn Minh Phong. Liễu Như lấy tay hơi che miệng lại, vặn nhỏ âm lượng: "Minh Phong!~~"
Minh Phong nghe thấy nhưng chẳng thèm nhìn cô một cái, đương nhiên cũng không đáp lại.
Liễu Như cho rằng mình nói nhỏ như thế nên Minh Phong không nghe thấy. Cô liền vặn âm lượng lên to hơn khi nãy một chút: "Minh Phong! Minh Phong!~" Lập lại hai lần.
Vẫn không có hồi đáp. Liễu Như im lặng nhìn vào bài kiểm tra của mình, tinh thần có chút suy sụp. Không xong rồi, đề khó quá, chuyến này dưới trung bình cho mà xem!
Cô ngước nhìn ông thầy giáo khó tính kia, thở dài đầy bất lực. Thầy giáo thì gác kiểm tra khó, người bên cạnh cũng không giúp được gì, vậy thì đành chọn đại đáp án vậy.
Liễu Như lấy một tờ giấy trắng ra, xé thành bốn mảnh nhỏ. Viết lên trên đó lần lượt các chữ cái A, B, C, D. Kế tiếp cô gấp bốn mảnh giấy lại, trộn lẫn lộn lên.
Cô nhắm mắt, chấp hai tay lại thành khẩn cầu nguyện: "Trời phật thương con, cho con đáp án đúng của câu 12." Nói xong cô đưa tay bốc một mảnh giấy, mở ra. Trên đó viết chữ C. Liễu Như cầm viết lên, khoanh đáp án C
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-se-la-nguoi-dan-ong-yeu-em-nhat-doi/1080314/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.