p class="watch-page-fiction-content">“Rầm” cánh cửa phòng VIP 9 bị đá bật tung ra, từ ngoài cửa xuất hiện dáng người cao lớn quen thuộc, do ánh sáng bên ngoài chiếu vào không thấy rõ được gương mặt. Khi tiến vào không ai khác mà là anh- Nguyễn Tuấn Kiệt .
Tên kia bị phá chuyện vui của mình liền cái gắt
“Mẹ nó! Mày là thằng nào dám phá chuyện vui của tao.
Anh nhìn tên đó rồi đảo mắt nhìn xung quanh, dừng lại ngay chỗ cô, cô đang run sợ, hướng đôi mắt đó hoe còn ứa nước vì khóc nhìn mình, tay run rẫy cầm cổ áo sơ mi vừa bị xé lúc nãy. Nhìn hình ảnh cô lúc này rất khác so với lúc anh khi gặp lại cô.
Tuấn Kiệt nhìn thẳng vào ba tên đó với ánh mắt chết chóc
“Muốn biết tao là ai?”
Họ nhìn anh thật kĩ, gương mặt đó không thể nhầm vào đâu được đó là “Diêm Vương” của thành phố này. Nhìn thấy ánh mắt đó của anh như sắp lấy mạng của mình đến nơi. Ba tên kia chân run đứng không vững bất giác quỳ xuống trước mặt anh, cúi đầu lắp bắp nói: “Nguyễn tổng! Em lỡ trót dại! Xin…xin…ngài…ngài tha cho bọn em…đi…đi ạ”
Anh chẳng nói gì đi từ từ bước đến chỗ cô đang ngồi co ro nhìn mình, nhẹ nhàng ngồi xuống cạnh cô.
“Em ổn không?”
An Thư không nói gì, mím chặt môi ôm chần lấy Tuấn Kiệt. Ở cô không biết tại sao cô lại hành động như vậy, nhưng hiện tại cô rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-tren-bau-troi-dem/2837183/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.