Chương trước
Chương sau
Khi quay xong tiểu Ly chạy lại chỗ cô.

Tiểu Ly quả thật muốn giơ tay đầu hàng rồi, cô nhét tờ giấy hồng phấn nhăn nhúm vào tay Ninh Tịch: "Chị tự mình xem đi!"

Cô không ngờ được bức thư này đã được Minh Trang được cho mọi người nghe.

An Thư cố gắng tỉnh táo lại, cô gãi đầu cầm tờ giấy, lẩm nhẩm đọc: "A... Gửi Thư yêu dấu của anh... anh yêu em... như chuột yêu gạo... như mèo yêu cá... như chó yêu xương... phụt... khụ khụ khụ khụ..."

Cô thật sự không đọc nổi nữa, suýt nữa thì cô bị sặc nước bọt chết.

Có cần tởm đến thế không!

Cô thật không ngờ khi mình còn sống lại một lần được thấy bức thư tình đầy ma tính thế này.

Văn không tốt chữ không hay thì đừng có show ra vậy chứ?

Làm thấy ghê...

Đau hết cả mắt...

Nghiệp chướng...

Còn nữa!

"Tôi sẽ tặng em một món quà quý giá nhất, hấp dẫn nhất, xứng với sự xinh đẹp thông minh và cao quý của em nhất mà không ai có thể sánh được!" là cái quỷ gì nữa thế?

Tôn quý nhất thì thôi đi, còn hấp dẫn khiến người khác không thể sánh được là cái thể loại gì?

Tên khốn này rốt cuộc muốn làm cái khỉ gì vậy?

Tiểu Ly càng nghĩ càng nóng ruột: "Chị Tịch, chị không biết à, giờ tất cả mọi người đều đang chờ xem trò hề của chị đấy! Nghe nói tiệc đóng máy ngày mai Thái Huy sẽ chuẩn bị cho Ninh Tuyết một bất ngờ lớn, khả năng còn có thể cầu hôn luôn! Cái tên fan cuồng này cũng chuẩn bị bất ngờ lớn cho chị... Nếu so ra... chẳng phải chị sẽ mất mặt đến chết sao! Chị, buổi tiệc đóng máy ngày mai chị tuyệt đối đừng để hắn xuất hiện, đến lúc đó chắc chắn sẽ có giới truyền thông xuất hiện, nếu không... nếu không thật sự sẽ mất mặt lắm..."

"Ha ha..." An Thư cười khổ thở dài.

Em nghĩ là chị muốn chắc?

Nhưng, chị không muốn thì có tác dụng gì không?

An Thư vo nát tờ giấy, tỏ ra không còn gì tiếc nuối, xem ra cô quả thật không thể tránh khỏi kiếp nạn này được rồi.

Tới giờ cô cũng chỉ có thể tự an ủi bản thân mình

...

Chớp mắt đã đến ngày tổ chức tiệc đóng máy.

Hôm qua, để quay tốt cảnh quay cuối An Thư đã tốn rất nhiều sức lực, mãi tới giờ vẫn chưa thấy lấy lại tinh thần được cho nên nhìn cô trông rất phờ phạc.

Bình thường cô nhập vai nhanh, thoát vai cũng nhanh, nhưng ngày hôm qua, cô lại hoàn toàn để mình chìm hết vào vai diễn, một chút riêng mình cũng không giữ lại, giờ muốn thoát vai khó tránh khỏi việc sẽ mất một ít thời gian.

Đơn giản mà nói, An Thư của lúc này, vẫn còn một nửa linh hồn là Thanh Vân.



Tiểu Ly còn tưởng cô chịu phải đả kích nên vẫn chưa gượng dậy được nên cứ đi vòng vòng bên cạnh, nhưng lại không nghĩ ra cách giải quyết nào cả, chỉ có thể nghe theo lời dặn dò của Lâm Đình, coi tất cả mọi chuyện như bình thường, đợi thời cơ lật lại tình thế.

Nhân vật chính và tiêu điểm của buổi tiệc ngày hôm nay được định sẵn là Ninh Tuyết, thế nên hôm nay Lâm Đình chỉ có một yêu cầu duy nhất với Ninh Tịch đó chính là một chữ "vững".

Vậy nên An Thư trang điểm nhạt nhưng lại vô cùng sắc nét, mặc một bộ lễ phục màu đen của Dior đến.

Địa điểm tổ chức tiệc đóng máy là khách sạn sáu sao duy nhất của thành phố.

An Thư tới hơi sớm, chỉ thấy các nhân viên đang tất bật chạy khắp nơi để trang trí, nào là hoa hồng rồi bóng bay tình yêu, chỉ có người mù mới không nhìn ra là đang chuẩn bị cầu hôn.

Trừ những thứ đó ra, trong khách sạn còn lấp đầy những thứ như quà và lẵng hoa, có quà do nhà hợp tác tặng, có cái là do fan tặng, đâu đâu cũng thấy dường như không có chỗ để đi nữa.

An Thư đảo mắt liền thấy trong góc có một lẵng hoa đề "Fan Club Toàn Cầu của An Thư", bỗng cảm thấy thật ấm áp

Cô cũng có fan club rồi đấy...

Tuy số quà cô nhận được không đáng nhắc tới so với Ninh Tuyết và Tư Châu, nhưng với cô thế là thỏa mãn lắm rồi.

Thế nhưng, Tiểu Ly ở bên cạnh khó tránh khỏi có chút mất mát, trong lòng vẫn nghĩ sao chỉ nhận được có chút quà thế này, đúng là bủn xỉn quá? Lát nữa đám kí giả kia nhìn thấy không biết sẽ viết gì nữa!

Haiz, phải biết trước đây khi cô đi theo Lãnh Man Vân, mỗi lần tham dự tiệc đóng máy đều nhận được cả núi quà... Nhưng, thời thế thay đổi giờ ngay đến đẳng cấp như Ninh Tuyết cũng có thể giẫm đạp lên cô, mấy chị em đồng nghiệp thì càng ngày càng tốt, chỉ có cô là bị đạp từ đỉnh cao xuống vực sâu thôi, đúng là cứ nghĩ lại thấy chua xót...

Lúc này, đám Minh Trang cũng bắt đầu nườm nượp kéo tới, miệng cứ khen mãi không ngớt.

"Oa! Sao trang trí đẹp thế này! Trông mộng ảo quá!"

"Phải đổ bao tiền vào chỗ này chứ! Chỉ riêng việc bao trọn cả khách sạn thôi cũng đã cả một đống tiền rồi! Khách sạn hôm nay cá kiếm quá!"

"Thế thì cô không hiểu rồi, lễ đính hôn của nữ thần và quý công tử cao quý nhất của thành phố, tin tức chấn động như này, khách sạn người ta cũng có phải nhân cơ hội này để quảng bá cho mình chứ!"

Nghe thấy lời chế giễu chối tai kia, Tiểu Ly không nhịn được nữa, tức phát khóc: "Đám người này thật quá quắt! Sao có thể làm như vậy!"

An Thư thở dài, xoa đầu Kelly, dịu dàng nói: "Tiểu Ly ngoan, cố chịu đựng thêm một thời gian thôi, chị sẽ không để em khổ mãi theo chị đâu! Sẽ có một ngày, trẫm sẽ đánh chiếm cả giang sơn này cho nàng!"

Trong nháy mắt, Tiểu Ly bị chọc cười, đỏ mặt nói: "Chị Thư đáng ghét! Lại trêu em rồi!"

Thấy cô bé mỉm cười, An Thư mới có thể thở phào.

Thật ra, giờ trong lòng cô cũng đang thấy rất khó chịu, một mình cô thì sao cũng được, vì chút chuyện nhỏ này đối với cô mà nói thì chẳng là gì cả, nhưng điều khiến cô cảm thấy khó chịu nhất là để người bên cạnh phải chịu tủi nhục với cô, bị cô làm liên lụy.

Màn đêm buông xuống.

Tất cả những thành viên của đoàn làm phim, đối tác, các đại diện truyền thông đều bắt đầu lục tục tiến vào hội trường.

Bữa tiệc linh đình diễn ra trong một hội trường thật lớn, tất cả các thành viên của đoàn làm phim đều tỏ vẻ tự hào cùng kiêu ngạo.

"Đệt! Cái này cũng chơi lớn quá! Anh thấy nhà nào đóng máy mà có bữa tiệc long trọng hoành tráng như này chưa? Tôi chụp thêm mấy tấm ảnh khoe với lũ bạn trên mạng mới được!"

"Ha ha ha, vậy tôi mở live stream! Chắc chắn có không ít like đâu!"

"Lần này chúng ta đều hưởng ké phúc của Tuyết Lạc rồi!"



"Đúng rồi, Ninh Tuyết đâu? Có tới không?"

"Vội cái gì, nhân vật chính thì đương nhiên phải ra sân cuối cùng rồi!"

Vừa dứt lời thì cách đó không xa, Ninh Tuyết mặc một bộ váy đuôi cá màu trắng dài quét đất thướt tha tiến vào, vây quanh là các phóng viên.

Đám người Minh Trang cũng lập tức chạy ra nghênh đón.

Minh Trang thân mật kéo tay Ninh Tuyết : "Ninh Tuyết tới rồi! Hôm nay em đẹp thật đấy!"

Ninh Tuyết vờ giận liếc cô ta một cái, vẻ mặt hồng hồng: "Làm gì có, cũng như bình thường thôi!"

Những người khác bên cạnh cũng rối rít tâng bốc: "Ninh Tuyết, bộ váy này của cô thật đẹp! Lộng lẫy nữa! Lại còn cực tôn dáng người của cô!"

"Ai ui, các người thì biết cái gì, vấn đề không phải ở quần áo! Mà là tình yêu nha!" Có người trêu chọc.

Ninh Tuyết che mặt: "Đáng ghét, mấy người lại trêu tôi!"

Minh Trang cầm một cái thìa giả vờ là cầm micro: "Tiểu thư Ninh Tuyết, bây giờ tôi muốn phỏng vấn cô một chút, có một người bạn trai hoàn hảo như vậy thì cô có cảm giác gì?"

Ninh Tuyết ngọt ngào: "Đừng quậy nữa, đúng rồi, tối nay mọi người nhớ ăn nhiều một chút nhé, lần này Thái Huy cố ý mới đầu bếp đạt ba sao Michelin* đấy!"

*Michelin Stars - giải thưởng uy tín trong lĩnh vực ẩm thực. Trong đó một sao là “Một nhà hàng rất tốt so với mặt bằng chung”; hai sao là “Nhà hàng có chất lượng nấu nướng xuất sắc, đáng đi một quãng đường dài để ghé thăm”; ba sao là “Phong cách ẩm thực đặc biệt, hoàn toàn bõ công bỏ ra một hành trình để thưởng thức”.

Đám người ồ lên một trận!!!

"Ôi trời! Michelin! Lại còn tận ba sao! Chúa ơi! Tô Diễn nhà cô đúng là giàu đến không phải người mà, bữa cơm này phải tốn bao nhiêu tiền vậy?"

Đầu bếp ba sao Michelin ở Hương Thành, trời ơi, chắc không phải William Fei chứ?"

Ninh Tuyết nghe mọi người thán phục, lại giả vờ lơ đãng lướt qua phía An Thư sau đó thuận miệng nói: "Là anh ta, hồi trước tôi thấy trên tạp chí nên vô tình nói một câu, không ngờ Thái Huy lại thật sự mời anh ta tới."

Vừa dứt lời thì một đám con gái xung quanh đã bắt đầu chịu không nổi...

"Ôi! Cầu xin cô tha cho đám chó độc thân chúng tôi mà, đừng bắn tim nữa!"

"Xin nhờ! Có người yêu cũng không đỡ được bọn họ show ân ái có được không?"

Ninh Tuyết lại giả vở tức giận: "Đáng ghét, không nói với mấy người nữa! Mọi người chơi đi, tôi qua bên kia!"

"Dạ dạ dạ, cô không chơi với tụi này nữa, cô đi tìm Thái Huy nhà cô!"

...

Tiểu Ly ngồi cùng An Thư trong góc đang giận đến sắp bẻ cong cả cái thìa: "Đáng ghét đáng ghét đáng ghét! Thế mà là thực thần William Fei! Nguyện vọng lớn nhất của em là được ăn một bữa do anh ấy nấu đó! Không ngờ lại được ăn dưới tình huống như này, em chẳng muốn ăn nữa..."

"William Fei..." Nghe được cái tên đó, vẻ mặt Ninh Tịch có chút hoảng hốt.

"Đúng vậy!" Tiểu Ly lau nước miếng, kích động nói: "Chị biết không William Fei sao? Anh ấy chính là đệ tử thân truyền của đầu bếp trưởng của nhà ăn chính phủ nước Pháp - Alainpassa, người đạt Michelin cao cấp đấy! Danh tiếng của William Fei cực lớn cũng cực khó mời, người bình thường muốn ăn một bữa cơm do anh ấy nấu cũng phải táng gia bại sản đó!"

An Thư nghe thế nhưng cũng không nói gì, dĩ nhiên cô biết William Fei.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.