Thương Mộ Nghiêm và Tịch Ngưng xuống nhà ăn của khách sạn và dùng bữa ở đó,
Anh nhìn Tịch Ngưng hồi lâu, thấy cô thật sự không có hứng thú để ăn uống anh quyết định chọn một vài món mà hợp khẩu vị cô nhất.
Lúc đầu Tịch Ngưng không mấy để ý đến việc anh chọn cái gì, cô đang nhìn phong cảnh bên ngoài cửa sổ mà trở nên đăm chiêu, nếu bây giờ Tịch Khương không đến đây, thì có lẽ cô đã tham gia buổi tiệc kia rồi.
Mặc dù có một chút mất mát nhưng cũng không đến mức tiếc nuối.
Khu ngoại ô ở Thành Phố A gió vốn đã mát mẻ trong lành, hôm nay thời tiết lại đặc biệt tốt, trời xanh mây trắng, là một thời tiết thích hợp để đi chơi.
Đang suy nghĩ vu vơ lại nhớ tới cậu nhóc nhỏ nhà mình, thằng bé cũng đã bắt đầu kì nghỉ sau một năm học mệt mỏi rồi...
"Tịch Ngưng"
Người đối diện đột nhiên cất giọng, Tịch Ngưng bừng tỉnh lại, sau đó quay đầu bình tĩnh nhìn anh.
Tịch Ngưng :"Sao vậy?"
Anh không đáp, nhưng đôi con ngươi sâu thẳm rũ xuống nhìn phần đồ ăn trước mặt Tịch Ngưng.
Trên bàn là những đồ ăn có mùi vị rất ngon và phong phú, với tính cách thích ăn uống của cô có lẽ đã bị dao động không nhỏ, chỉ là không biết tại sao cô lại trở nên cứng đầu không muốn ăn sáng đến vậy.
Bây giờ Tịch Ngưng còn trẻ nên cô sẽ không lo lắng trên người mình sẽ xuất hiện loại bệnh nào, nhưng có lẽ chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-noi-u-toi/3722536/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.