Chỉ trong một khoảng khắc ngắn ngủi mà đã có thể khiến Thương Mộ Nghiêm nhận ra giọng nói cô đã ôn nhu hơn rất nhiều..
Đến cả thái độ. hình hư cũng đã mềm mại hơn trước khá nhiều.
Trong lúc nhất thời anh không biết đây có phải là ảo giác do mình tưởng tượng ra hay không.
Anh cúi đầu nhìn cô, ánh mắt sâu thằm trong bóng tối lại tràn ra sự dịu dàng.
Yết hầu anh khẽ nhấp nhô lên xuống.
Anh vươn tay xoa lên đầu cô.
Cô gái nhỏ ngẩng đầu lên nhìn anh, đôi mắt trong veo sạch sẽ đầy sự khó hiểu, nhưng sau đó lại cúi thấp đầu xuống, mím môi không lên tiếng.
Hô hấp Thương Mộ Nghiêm khẽ ngưng động lại vài giây, anh lặng lẽ cong lên cười nhẹ.
Khi thấy Tịch Ngưng đối với anh không còn sự xa cách bài xích. Trong đầu Thương Mộ Nghiêm loé lên một tâm tư phức tạp.
Ngay lúc này, anh nhất định phải nắm lấy thời cơ!
Anh nâng tay chậm rãi nắm lấy bàn tay cô trọn trong lòng bàn tay mình, ân cần vuốt ve.
Anh cười nói :"Tiểu Ngưng, ngày mai em trở về Thành Châu cùng tôi được không? Tôi muốn bàn bạc chi tiết lại việc hợp tác hơn với em."
Tịch Ngưng ngạc nhiên trong chốt lát, sau đó từ từ suy nghĩ đến việc ngày mai cô không cần tham gia buổi tiệc đó.
Nhưng mà vậy còn anh?
Cô nghi ngờ, nhìn anh chằm chằm, nửa ngày sau mới nhẹ nhàng hỏi khẽ :"Anh cũng không tham gia hoạt động ngày mai sao?"
Thương Mộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-noi-u-toi/3715166/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.