Về đến khách sạn, Thương Mộ Nghiêm và Tịch Ngưng đều về phòng của mình.
Tịch Ngưng trở về phòng trước hết là uống một cốc nước lạnh, vào phong ngủ bật điều hòa rồi vào phòng tắm..
Đến khi bước ra từ phòng tắm trên gương mặt cô là biểu cảm cực kì thỏa mãn, tóc vẫn chưa sấy khố hoàn toàn mà còn có chút ẩm ướt.
Gương mặt trắng nõn không có một lớp trang điểm nào, ngược lại càng thanh thuần xinh đẹp đến rạng ngời.
Cô nhảy lên giường rồi vui vẻ nằm xuống, gió từ điều hòa nhẹ nhàng thối bay lọn tóc trên trán cô, không gian yên tĩnh dễ chịu, không một chút tiếng động lớn gây khó chịu nào..
Dễ chịu quá!
Tịch Ngưng ngay sau đó ngồi dậy, leo xuống giường rồi cầm di động, sau đó lại lười nhát nằm lại trên giường.
Cô mở di động lên, xem ít tin tức bát nháo trên mạng
...
Tầm gần nửa tiếng sau, chuông cửa phòng cô bất ngờ reo lên.
Tịch Ngưng khi này đã ngủ say, lại không phát hiện ra âm thanh từ chuông cửa.
Không lâu sau đó cửa vốn đã được khóá chốt từ từ được mở ra.
Ở Giang Lâm, tại bệnh viện nơi Tịch Khương đang năm.
Cơ thể Tịch Khương bây giờ đã hồi phục lại không ít, anh ấy nhờ Tịch Khải giúp mình làm thủ tục xuất viện.
Đến khi về đến Tịch Gia ông bà nội Tịch là người kinh ngạc nhất, vốn cho rằng là anh đã tịnh dưỡng nghỉ ngơi ở bệnh viện, không ngờ lại không hề báo trước mà đã tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-noi-u-toi/3682401/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.