Trong khoang xe nhất thời rơi vào sự trầm mặc, Tịch Ngưng bình tĩnh nhìn qua anh, cuối cùng chỉ thở một hơi nặng nề, đầu óc rối rắm càng trở nên nhứt nhói.
Anh là đang làm khó cô sao?
Tịch Ngưng không biết bản thân nên giải quyết thế nào, đến khi lên giường đi ngủ, cô vẫn không thể chợp mắt mà cứ phiền não vì lời anh nói, nhíu mày suy tư.
Tin nhắn bất ngờ xuất hiện, là của Thương Mộ Nghiêm.
Anh gửi đến địa chỉ của nhà mình, ngoài ra không gửi thêm bất kì tin nhắn nào khác.
Cô không thể nhắn tin với Shiloh được, bây giờ có lẽ cô ấy đang trên đường bay đến đây, chắc chỉ tầm sáng hôm sau thôi là cô ấy đã đặt chân xuống thành phố Giang Lâm rồi. Nhưng..
Nếu muốn đến đó thì phải chuẩn bị từ lúc ba giờ chiều, bay đến Thành Châu mất hết năm tiếng ngồi máy bay, còn phải đến công ty chú mình lấy bản hợp đồng đang ở văn phòng chú mình nữa.
Tính thời gian làm hết chuyện đó thì đã gần hơn phần nửa giờ chiều.
Cô kéo chăn, đem nửa khuôn mặt mình chôn trong chăn, khẽ thở dài, đầu óc cô trở nên rối loạn không thể suy nghĩ được cách giải quyết, cuối cùng phải qua đến gần nửa đêm, cô mới buồn ngủ tới mức không thể mở mắt được.
Sáng ngày hôm sau, tám giờ sáng.Tịch Ngưng nhận được cuộc gọi đáp chuyến bay của Shiloh, cô ngay lập tức
đến sân bay đón người.
Khi gặp lại người bạn đã lâu không được gặp, cảm xúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-noi-u-toi/3616289/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.