Sau khi Thương Mộ Nghiêm rời khỏi Tịch Gia, Tịch Khương sốt sắng gọi điện ngay cho Cố Quyền.
Gần đến khi di động gần đến lúc kết thúc thì đầu giây bên kia mới gấp rút kết nối.
Cố Quyền:[Alo? Tịch Khương? Có chuyện gì sao?]
Cố Quyền chỉ quen biết Tịch Khương thông qua Thương Mộ Nghiêm, chỉ là nói chuyện khi gặp mặt, cũng chưa thân tới mức gọi điện như thế này, nhưng lại nghĩ đối phương có chuyện quan trọng cần nói, thế là anh tạm kết thúc cuộc họp lại, sau đó bắt máy.
Đầu giây bên kia Tịch Khương rất sốt ruột, ngay lập tức hỏi
[Cố Quyền. Thương Mộ Nghiêm có vị hôn thê đúng không?]
Cố Quyền bên kia im lặng một lúc, suy nghĩ đến hôn ước đã được giải trừ từ hai hôm trước.
Sợ rằng Tịch Ngưng nhờ Tịch Khương hỏi để thăm dò thông tin này, Cố Quyền rất nhanh chóng nói.
[Vị hôn thê gì? Cậu ấy làm gì có vị hôn thê]
Tịch Khương lúc này mới ngã ngửa, khiếp sợ hỏi:[Thế vị hôn gì đó là sao? Cô Chương Mạc Nhiên là sao?]
Cố Quyền bên kia nhíu mày kinh ngạc:[Vị hôn thê gì chứ? Chương Mạc Nhiên không phải vị hôn thê của Mộ Nghiêm]
Sau đó anh ấy lại nói thêm:[Thật sự hôn ước trước đó là kết thúc từ lâu rồi, nếu Thương Mộ Nghiêm tiếp nhận sự nghiệp vào cuối năm ba, cậu cho rằng ai có thể câu kéo cậu ấy bởi cái hôn ước gia tộc đó?]
[À đúng rồi! Là Tịch Ngưng nhờ cậu hỏi đúng không. Đừng có nói gì lung tung đấy, trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-noi-u-toi/3540729/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.