Thương Mộ Nghiêm không nghỉ ngơi một ngày nào, anh gọi điện bảo trợ lý mình tìm kiếm thông tin của cô.
Khi biết cô đang ở địa điểm cụ thể Thương Mộ Nghiêm lập tức đặt ngay vé máy bay, đi đến sân bay đã là vào lúc hai giờ sáng.
Khi đứng trước cánh cổng của con đường biệt lập ấy, Thương Mộ Nghiêm nhìn khu đất cực kì rộng lớn bên trong đó, lại nhìn đến ngôi biệt thự mà trắng tinh khôi ở bên trong…
Anh bước đến cổng vào bên trong được xây dựng một hàng rào chắn, đi tới chỗ vệ sĩ kia đang ngồi.
Sắc mặt anh không đổi, hỏi:’‘Có thể vào không?’’
Người đàn ông ngoại quốc kia nhìn anh, sau đó lắc đầu:’‘Không được.’’
Người đàn ông đó tóc vàng mắt xanh, tính tình tốt bụng nhắc nhở:’‘Cậu là bạn của Tiểu Gia Chủ sao?’’
Anh nhíu mày.
Tiểu Gia Chủ…
Là Tịch Ngưng sao?
Anh nhìn người đàn ông đó một hồi lâu, gật đầu:’‘Phải.’’
Người đàn ông đó thở dài:’‘Tiểu Gia Chủ mới trở về một tháng, sau đó bà chủ lại bắt đầu cho cô chủ học tập nữa rồi.’’
Tiếng thở dài càng nặng nề hơn:’‘Rõ ràng là đã có thể rời khỏi ngôi nhà địa ngục đó, vì sao lại cứ quay lại không biết nữa?’’
Thương Mộ Nghiêm không đáp.
Vì anh biết lý do của câu hỏi đó.
Là tại anh.
Ông ấy nhìn anh, lại nhắc nhở:’‘Cậu đừng bảo mình là bạn của Tiểu Gia Chủ nhá?’’
Anh bình tĩnh liếc nhìn:’‘Vì sao?’’
‘‘Tôi nhìn cậu liền biết cậu không phải người ở đây, để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-noi-u-toi/3540029/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.