Tịch Ngưng đang ngồi dưới bậc thềm ở ven đường, chăm chú nhìn chiếc hộp nhỏ trên tay mà nghiềm ngẫm, đang trong lúc ngắm nghía thì từ con đường ở bên trong cánh cửa sắt đó loé lên trùm ánh sáng của đèn ô tô. Chú bảo vệ nhận ra đó là Đại thiếu gia nhà họ Thương liền ấn vào nút mở cổng, cánh cổng từ từ mở ra.
Khi nãy là do cô không để ý đến phía trong, khi cánh cửa được mở ra, bên trong giống như là một con đường khác, cô nhìn thì chỉ thấy mỗi con đường dài len lỏi những cây đèn chiếu sáng, con đường xây như một quốc lộ nhỏ, không lẽ đây là sân nhà học Thương anh sao?
Có một khu đất riêng xây đường lộ, đây là quá giàu rồi đi!
Đang trong lúc suy nghĩ thì bên cạnh vang lên tiếng bước chân, Tịch Ngưng đứng dậy rồi nhìn về hướng anh, vẩy tay với Thương Mộ Nghiêm.
Thương Mộ Nghiêm mặc một chiếc áo thun đen, bên ngoài mặc thêm một cái ác khoác đen, bên dưới là một chiếc quần thể theo đen, trên đầu đội mũ lưỡi chai, anh ngừng lại khẽ ngẩng đầu lên, trên gương mặt hắt lên một chút ánh sáng của đèn đường nhưng lại bị mũ lưỡi chai của anh che mất, trong bóng tối Thương Mộ Nghiêm lẳng lặng nhìn cô.
Sau đó anh lại cúi đầu xuống nhìn đường đi rồi bước tới chỗ cô.
Khi Thương Mộ Nghiêm đi tới, nụ cười trên môi cô càng tươi rói hơn.
Thương Mộ Nghiêm vẫn cúi thấp đầu, cô chỉ có thể thấy từ đầu mũi trở xuống, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-noi-u-toi/3498987/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.