Tịch Ngưng vui vẻ đi vào nhà, vừa thấy Tịch Khương đã đi tới dùng chất giọng đủ nhỏ chỉ có hai người nghe.
‘‘Anh, em nghe nói ra ngoài thành phố một chút có một trung tâm đã mở cửa. Em có thể nhờ anh Thương Mộ Nghiêm dẫn đường được không? Đường đi em không rành lắm.’’
Tịch Khương đã được nghe cô kể về việc tình cờ nhờ Thương Mộ Nghiêm chỉ đường nên khi cô nói ra lời này anh ấy không có bất kì nghi ngờ gì, thậm chí Tịch Khương còn vô cùng yên tâm, lau bàn ăn xong xuôi rồi nói.
‘‘Hai người có vẻ thân nhỉ?’’ Lời này của Tịch Khương chỉ là thuận miệng hỏi, sau đó lại nói thêm.
‘‘Nếu cậu ấy đồng ý thì hai người cứ đi đi, đường đi bây giờ cảnh sát đang còn rất hay rà soát kiểm tra, nếu được thì cứ nhờ Mộ Nghiêm chở.’’
Tịch Ngưng nghe thấy lời này, đôi mắt đột nhiên phát sáng lên.
Tịch Ngưng thong dong bước tới một chiếc xe, gõ cửa kính.
Cửa sổ kính xe được hạ xuống, bên trong xuất hiện nửa sườn mặt góc cạnh của Thương Mộ Nghiêm, sóng mũi anh cao vút, đôi môi mỏng mím lại, ánh mắt bình thản nhìn cô.
‘‘Xin chào anh Mộ Nghiêm, em có thể…có dang trên xe anh không?’’
Tịch Ngưng áy náy:’‘Chìa khoá xe để đâu em quên rồi.’’
Đương nhiên lời này là lời nói dối.
Nhưng hình như Thương Mộ Nghiêm không có nghi ngờ gì cô, im lặng trong chốc rồi bỏ lại hai từ:’‘Lên xe.’’
Không đợi cô trả lời thì cửa sổ xe đã được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-noi-u-toi/3428426/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.