Trình Uân mở to mắt nhìn chằm chằm Thương Mộ Nghiêm, không kịp hiểu vì sao anh lại nói cái câu dễ hiểu lầm này.
Tịch Ngưng nhìn anh cong môi cười, lại nhìn đến Trình Uân đứng bên phía đối diện Thương Mộ Nghiêm, khẽ từ chối:’‘Không cần phiền phức thế đâu ạ.’’ Cũng không giải thích gì thêm, cứ thế xoay người rời đi.
Trình Uân đánh vào vai Thương Mộ Nghiêm một cái, tức giận nói:’‘Cậu đang nói linh tinh cái quái gì vậy?’’
Tịch Khương lúc này mới nghiêm túc nhìn Trình Uân:’‘Trêu chọc ai cũng được, duy chỉ có em gái tôi thì không được phép làm tổn thương. Muốn đùa giỡn thì cứ tìm những cô gái thích cậu mà đùa giỡn, nếu Mộ Nghiên không lên tiếng nhắc nhở thì chính tôi cũng sẽ nhắc nhở cậu.’’
Trình Uân vô cùng bất mãn nói:’‘Tôi thật sự không trêu chọc con bé. Những nữ sinh đó tôi chỉ đùa để tạo không khí thêm nhộn nhịp thôi, hoàn toàn không trêu hoa ghẹo nguyệt.’’
Tịch Khương cong môi:’‘Tốt nhất nên là vậy.’’
Thương Mộ Nghiêm hiếm khi chủ động nói chuyện trước:’‘Cậu không phải loại người con bé sẽ thích.’’
Trình Uân khó hiểu:’‘Ý cậu là gì?’’
Thương Mộ Nghiêm:’‘Thái độ.’’
‘‘Thái độ đủ rõ để biết con bé không thích cậu.’’
Trình Uân liếc nhìn anh, trong miệng lẩm bẩm:’‘Cậu làm như mình biết rất rõ về Tịch Ngưng vậy.’’
Thương Mộ Nghiêm đáp:’‘Cũng từng nói chuyện qua vài lần, không quá thân thiết lắm nhưng nếu muốn thì cậu cứ cho là vậy.’’
Phó Giao Hi đứng bên cạnh, nhận ra tại sao hôm nay Thương Mộ Nghiêm lại đặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-noi-u-toi/3428424/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.