Đã 24 giờ trôi qua nhưng vẫn chẳng thấy Kiều Ân trở về, Thẩm Minh với gương mặt đằng đằng sát khí ngồi châu tay lại trước mặt.
Không thể đợi thêm nữa, anh mở một phần mềm trong máy tính lên, bên trong như một bản đồ thu nhỏ, có một chấm đỏ ở vị trí trung tâm, thì ra phần mềm là một công cụ dùng để theo dõi định vị. Sau khi xem định vị, anh phát hiện ra rằng cô đã ở nước L - quê nhà của cô.
Mặc dù biết chính xác vị trí của cô, Thẩm Minh không vội vàng đi tìm mà quyết định gọi điện thoại cho Kiều Ân. Tuy nhiên, sau một loạt cuộc gọi mà không có ai bắt máy, Thẩm Minh bắt đầu cảm thấy có chút bất an.
Anh đang dần mất hết kiên nhẫn, có chút cau mày, gọi thêm 2 cuộc nữa. Lần này đã nhấc máy, nhưng lại có một giọng nam vang lên phía bên kia đầu dây.
“Cậu là ai? Kiều Ân đâu?”
“Gì vậy Thẩm Minh, cậu không nhận ra giọng tôi à? Vũ Ninh đây!”
“Tại sao hai người lại ở cùng nhau?”
“Hmm, đêm qua vô tình gặp, tiện uống vài ly với nhau thôi”
Biết tin hai người đang ở cùng nhau, Thẩm Minh cảm thấy chút khó chịu, siết chặt tay.
“À phải rồi, tiến độ điều tra của tôi đang có chút vấn đề!”
“Nói rõ hơn đi!”
“Cụ thể là…tôi đang cần người trợ giúp! Vậy nên tôi cũng định hỏi xem để Kiều Ân ở lại đây với tôi thêm một thời gian được không?”
“Nếu tôi nói không được thì sao?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-lac-loi-ngoai-le-cua-ac-ma/3559411/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.