Thẩm Minh vươn dậy từ trạng thái mơ màng, ánh mắt mở to ra nhìn thẳng vào Kiều Ân, người đang đứng trước mặt anh. Nhìn thẳng vào ánh mắt không chút tình cảm nào trong anh khiến cô không khỏi cảm thấy rùng mình, không biết phải làm sao trước ánh mắt lạnh lùng của anh.
“Anh… anh tỉnh rồi à?” Kiều Ân hỏi nhẹ nhàng, cố gắng che dấu sự bối rối trong lòng.
“Ừm” Thẩm Minh có chút cau mày đáp, giọng nói lạnh lùng không hề thay đổi.
Anh lặng thinh một lát rồi nói tiếp.
"Cô có biết mình đang làm gì không?”
Kiều Ân bối rối, không biết nên trả lời thế nào trước câu hỏi đó của anh chỉ có thể ấp úng đáp.
“Xin…xin lỗi, ban nãy tôi xuống có thấy anh nằm đây, chỉ là…tôi thấy anh có vẻ lạnh…”
“Cho nên tôi đem chăn xuống cho anh” – Cô xìa ra chiếc chăn đang vắt trên tay làm bằng chứng.
Chưa hài lòng với câu trả lời, Thẩm Minh trong lòng vẫn còn nghi ngờ nhấn chặt lấy cánh tay cô, ánh mắt sắc bén nhìn thẳng vào đôi mắt của Kiều Ân. Bầu không khí căng thẳng lan tỏa khắp căn phòng khiến cho cô cảm thấy không thoải mái.
Đột nhiên bụng Kiều Ân kêu lên hai tiếng phá tan bầu không khí căng thẳng. Dường như chiếc bụng bé nhỏ này của cô đã không nhịn nổi nữa mới dám kêu lên vào lúc này. Sự xuất hiện của tiếng kêu đói từ bụng của cô đã làm chuyện lúc trước tan biến như chưa từng tồn tại.
Kiều Ân không thể kìm nén được sự ngượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-lac-loi-ngoai-le-cua-ac-ma/3546287/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.