Kiều Ân dần thoát khỏi tác dụng của thuốc mê, toàn thân ê ẩm tỉnh dậy. Gượng người ngồi dậy cô thấy cô lại đang ở trong phòng kín.
Nhưng khác với lần trước, khi cô bước lại gần cách cửa, chạm nhẹ cách cửa liền hở ra.
“Ra là không khóa...”
Cô khẽ đẩy cửa bước ra, có mùi rất kinh tởm sộc thẳng vào mũi cô khiến cô vội bụm miệng lại ho sặc sụa.
Mùi của máu tanh trộn lẫn với mùi của thuốc giảm đau nồng nặc cứ thoang thoảng trong không khí.
Khung cảnh hỗn độn lúc đó khiến cô kinh sợ một phen, rùng mình lùi lại.
Đột nhiên, có một cánh tay to lớn chạm nhẹ vào vai cô, từ từ đẩy cô lên phía trước đám đông.
Cô quay sang muốn nhìn xem người đang đứng đằng sau mình là ai. Ra đó là Thẩm Minh.
Anh gầm lên một tiếng đám đông đang hỗn độn cũng trở nên có trật tự hơn. Họ đồng loạt cúi đầu chào anh.
“Thành viên mới, sẽ tham gia quyết đấu vào 2 tháng nữa”
Vừa dứt lời đám đông xung quanh liền xì xào bàn tán những lời khiếm nhã.
“Con gái á? Vào đây làm gì nhỉ để khóc à?”
“Lão đại mang đồ chơi mới đến cho chúng ta đấy!”
“Đùa à? Còn 2 tháng là quyết đấu rồi cô ta vào đây để nộp mạng à?”
Những lời bình phẩm không hay, những lời khiếm nhã, tục tĩu về cơ thể cô đã bị Thẩm Minh nghe được, anh nhẹ giọng cảnh báo rồi rời đi ngay lập tức.
“Cẩn thận cái miệng đi!”
Cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-lac-loi-ngoai-le-cua-ac-ma/3546267/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.