Tại trụ sở cảnh sát,
“Tại sao lại dừng điều tra?”
Thấy viên cảnh sát trước mặt cố tình phớt lờ mình, cô gằn giọng.
“Yah! Tôi hỏi tại sao lại dừng điều tra”
Viên cảnh sát dùng vẻ mặt như đang bị làm phiền, ngước lên nhìn cô, dung giọng điệu chán ghét trả lời.
“Này! Không tìm thấy hung khí, không có nhân chứng hơn nữa đến thi thể cũng tìm không thấy, không có một đầu mối nào cả”
“Vậy là dừng à?”
Cô tức giận đập tờ báo đang cầm trên tay lên bàn
“Còn con khốn này thì sao? Chẳng phải tôi đã khai hết với các người rồi sao? NHANH BẮT NÓ VỀ ĐI CHỨ!”
Viên cảnh sát cầm tờ báo lên đọc rồi thở dài ngao ngán
“Chỉ có cái này thì bắt kiểu gì? Cô thích thì tự đi mà bắt đi!”
“MẸ KIẾP, CÓ NGƯỜI ĐÃ CHẾT ĐẤY LŨ KHỐN Ạ” – Kiều Ân tức giận quát lớn.
“Này, cô biết cô ta là ai không? Là người bọn tôi có thể động tới à? Cô mất người thân chúng tôi đều hiểu, nhưng bọn tôi cũng còn có gia đình mà. Bọn tôi cũng phải quan tâm đến tính mạng người thân của mình chứ”
“Thế này nhé! Tôi cho cô một số tiền bồi thường coi như vụ này chấm dứt”
Vị cảnh sát đó móc trong ví ra toàn bộ số tiền mà anh ta hiện đang có. Số tiền đó không nhỏ, có thể đủ để cô sống một cuộc sống an nhàn trong 2 năm. Nhưng mạng sống của con người có thể đem ra đánh đổi bằng tiền bạc hay sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-lac-loi-ngoai-le-cua-ac-ma/3546265/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.