GÓC NHÌN CỦA ARTHUR:
"Cứ tin tưởng ta đi."
Những lời của bà Rinia vang lên trong tâm trí tôi khi tôi và Taci va vào cánh cổng. Nó phình ra và cố tránh xa chúng tôi, từ chối cho phép tên asura xâm nhập vào.
Sự tức giận thiêu cháy nỗi sợ hãi mà lẽ ra tôi phải cảm thấy khi đối mặt với một asura thuần chủng. Điều duy nhất giữ nỗi căm phẩm của tôi không bộc phát là sự hiện diện của bạn bè và gia đình người thân của tôi. Ngay cả khi chìm trong cảm xúc cuồng nộ, tôi biết bà Rinia nói đúng. Tôi sẽ không thể đánh bại Taci mà vẫn giữ an toàn cho mọi người xung quanh tôi.
Bề mặt của cổng bị cong xiên xẹo quanh chúng tôi, lập loè một cách nguy hiểm. Tôi có thể cảm nhận được aether đang vật lộn để duy trì trạng thái của nó khi chúng tôi ép vào nó, đồng thời cố gắng chấp nhận tôi và từ chối Taci.
Nó sắp vỡ rồi. Tôi lưỡng lự, đầu óc hoạt động nhanh chóng để tìm một giải pháp khác. ‘Regis, chúng ta cần phải...’
Thế giới bỗng rạn nứt.
Những mảnh vỡ màu tím của cổng dịch chuyển bắn ra khắp một khoảng không vô hạn màu cam hoàng hôn không có đường chân trời, ánh sáng khúc xạ từ hư không ở khắp mọi nơi như những tấm gương vỡ vụn.
Một cảm giác đói khát tồn tại ở khắp nơi nuốt chửng từng mảnh vỡ sáng lấp lánh, phân hủy chúng trở lại thành aether tinh khiết, sau đó biến mất thành hư vô.
Có một thứ gì đó nhói lên rõ rệt, giống như tôi bị mất một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-cuoi-con-duong-truyen-chu/4547798/chuong-380.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.