GÓC NHÌN CỦA SETH:
Lạnh thấu cả xương! Những cơn gió thồi vồ vập, mang theo không khí núi cao băng giá xuống vùng Cargidan tạo nên các làn gió lạnh thổi liên hồi khi chúng tôi chuẩn bị lên đường.
Hơi thở của tôi bốc hơi lên xen lẫn với sương mù băng giá xung quanh. Tôi mím môi và thổi ra, nhìn nó bốc hơi rồi tan biến.
Đây là một việc nhỏ nhặt và hơi ngốc nghếch, nhưng ngay cả chuyện nhỏ nhặt này cũng có ý nghĩa rất lớn đối với tôi. Chỉ vài năm trước, chỉ vài lần hít chút không khí lạnh lẽo khi chơi với Circe - hai chúng tôi giả làm rồng phun lửa thay vì hơi nước - cũng đã đủ khiến tôi phải nằm liệt giường.
Tôi cố gắng mím môi cười, tự lừa mình rằng những kỷ niệm đó là những kỷ niệm hạnh phúc, rồi chuyển sự chú ý trở lại khung cảnh xung quanh tôi.
Đây là buổi sáng sớm của ngày đầu tiên của giải Victoriad, và tất cả chúng tôi đang xếp hàng bên ngoài buồng dịch chuyển, một tòa nhà hình bát giác nhỏ ở trung tâm khuôn viên học viện. Rất nhiều học sinh khác, cả những người sẽ thi đấu và những người khác đến để chúc chúng tôi may mắn, đều tập trung đông đúc trong sân, tụ tập thành từng nhóm và khoác trên mình chiếc áo khoác dày. Tôi thậm chí còn để ý thấy một vài người đã đem cả chăn ra chỉ để giữ ấm.
Có rất nhiều học sinh đến vùng Vechor, quá nhiều người để có thể vào cổng dịch chuyển cùng một lúc, nên lớp chúng tôi xếp hàng cuối cùng để được dịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-cuoi-con-duong-truyen-chu/4547784/chuong-367.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.