GÓC NHÌN CỦA TITUS GRANBEHL:
“Ồ, suýt nữa thì quên mất,” vợ tôi nói từ bên kia bàn ăn. Mỉm cười hạnh phúc, cô ấy đặt xiên thịt hồng định cắn vào xuống. "Huyết tộc Vale đã đồng ý với các điều khoản của chúng ta rồi đấy. Một người đưa tin vừa đến một giờ trước với lá thư của họ."
Tôi nhai xong và với tay xuống với nĩa và dao để cắt một miếng khác. "Đúng vậy, anh nghĩ rằng việc nhìn thấy những gì xảy ra với huyết tộc Rothkeller có thể sẽ thay đổi suy nghĩ của Vales..."
Đôi mắt sắc lạnh của Karin hướng về Ada, nhưng cô gái đó không thèm để ý đến chúng tôi mà chỉ khuấy thức ăn quanh đĩa của mình một cách vô tâm.
“Dù sao đi nữa,” Karin tiếp tục, đôi mắt cô ấy hơi mở to như để nhắc nhở tôi, giống như tôi cần một lời nhắc nhở về thỏa thuận của chúng tôi.
Tay tôi siết chặt lấy đồ dùng của mình khi tôi nhìn sâu hơn vào chiếc món sambar đuôi trắng hơi cháy xém. Ada quá yếu đuối, quá yếu ớt để có thể hiểu được hành động của chúng tôi.
Tôi nghĩ về Kalon và Ezra. Đứa con cả của tôi đầy tự tôn và ngay thẳng để hiểu những gì chúng tôi đang làm, nhưng nếu thằng bé còn sống sót thì chúng tôi đã chẳng phải chọn nước đi cực đoan như vậy. Mặt khác thì Ezra là đứa giống tôi nhiều nhất.
Với cảm giác thèm ăn dần mất đi, tôi đẩy đĩa thức ăn còn dở của mình ra xa.
‘Giá mà Ezra còn sống sót thay vào Ada,’ tôi cay đắng nghĩ, liếc nhìn đứa con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-cuoi-con-duong-truyen-chu/4547783/chuong-366.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.