GÓC NHÌN CỦA ELEANOR LEYWIN:
Tôi nghiến răng, cố gắng tập trung vượt qua cơn đau nhói ở từng inch trên cơ thể, trong khi tổng tư lệnh Virion nói với mọi người có mặt. Mẹ tôi rất kiên quyết muốn giữ tôi ở nhà trên giường, nhưng tôi không thể bỏ lỡ cuộc họp hội đồng được. Họ đã đợi tôi khỏe hơn để tôi có thể kể cho họ nghe chuyện gì đã xảy ra sau khi những người khác dịch chuyển trở lại thánh địa từ Elenoir… và tại sao Tessia không bao giờ quay trở lại.
Nhưng khi giờ tôi đang ngồi trong phòng họp chính của Tòa thị chính—cũng là nơi mà Tessia lần đầu tiên đưa tôi đến một cuộc họp hội đồng—với mọi nhân vật quan trọng trong Dicathen đều nhìn chằm chằm vào tôi, tôi ước gì mình đã nghe lời mẹ.
Dù sao thì tôi cũng đã nói với Virion và Bairon về hầu hết mọi chuyện, nhưng tôi đã bất tỉnh lên xuống trong vài ngày qua nên tôi không nghĩ rằng mình đã giúp ích được nhiều.
"—eanor?"
Tôi chợt nhận ra mình đã im lặng bao lâu. "Xin lỗi, cái gì?"
Virion hắng giọng. Ông ấy trông rất… già. Già và mệt mỏi. "Cháu có muốn nói với hội đồng về nhiệm vụ của mình ở Elenoir không?"
Tôi từ từ đứng dậy, hối hận nhanh chóng rồi lại ngã xuống ghế. “Ừm, mọi người thấy đấy, cháu… uh…”
Có một tiếng động yếu ớt từ phía sau tôi và một loạt tiếng hét vang khắp phòng. Kathyln, người đang ngồi ngay bên cạnh tôi, tròn mắt đầy ngạc nhiên. Anh trai chị ấy đã ngay lập rút thanh kiếm ra khỏi vỏ trước khi nhận ra chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-cuoi-con-duong-truyen-chu/4547743/chuong-326.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.