Tôi có thể cảm thấy máu như đang điên cuồng bơm qua cái cổ mỏng manh mà tôi đang siết chặt trong tay khi lão ta giật bắn mình.
Hai trong số ba tên chiến binh đầy sẹo xung quanh ngay lập tức phản ứng, quay ngoắt và hướng chiếc mỏ sắc nhọn của chúng nhắm vào cổ họng tôi, trong khi con lớn nhất trong ba con vẫn án binh bất động.
Một bầu không khí im lặng chết chóc bao trùm lên cả vách đá trước những biến cố đột ngột này, không ai sẵn sàng ra tay khi tôi nắm giữ mạng sống của thủ lĩnh của bọn chúng trong tay.
Tôi nghiêng người về phía lão già đang run rẩy, ánh mắt tôi vẫn nhìn chằm chằm vào lính canh của lão ta. “Lão có dám đánh cược mạng sống của mình không? Để xem đám vệ sĩ của lão sẽ nhanh mỏ hơn, hay tay của ta nhanh hơn? Kêu người của lão lùi lại ngay.”
Con chim già cứng người trước lời đe dọa của tôi, nhưng vẫn giữ im lặng.
“Ta cứ tưởng lão thông minh hơn thế này cơ,” tôi lẩm bẩm và giậm mạnh chân. Một tiếng gẫy nát vang lên giòn giã khi chân trái của lão chim già bị gãy nát gần mắt cá chân. Lão ta hét lên một tiếng khàn khàn và quằn quại trong đau đớn.
Những tiếng kêu kinh hoàng vang vọng qua các đỉnh núi trong ba tên vệ sĩ càng đưa chiếc mỏ nhọn hoắc lại gần tôi.
"Chúng ta có nên thử lại không?" Tôi hỏi, giọng lạnh lùng.
Lão ta kêu lên một tiếng đầy đau đớn trong khi ra hiệu cho hai tên lính canh rời đi.
“Đ-Đó! Lão đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-cuoi-con-duong-truyen-chu/4547726/chuong-309.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.