Thế giới biến dạng, kéo dãn và gấp khúc trong màu tím, và âm thanh gió hú khắc nghiệt khắp nơi đã bị giảm xuống thành một tiếng ầm ầm xa xôi trong khoảng một bước đi duy nhất của tôi.
Đối với những người khác, Thần Tốc diễn ra ngay lập tức. Nhưng tôi đã phải chật vật để não nộ xử lý toàn bộ cảnh quan đang thay đổi nhanh chóng khi tôi đến gần điểm đến của mình. Tôi cần phải biết và dự đoán chính xác quang cảnh xung quanh mình khi tôi đến, nếu không, mất phương hướng trong tích tắc đó sẽ khiến kẻ thù của tôi có đủ thời gian để phản đòn.
Nhưng khi tôi đến đích thì tôi chẳng thấy thân hình khổng lồ của con gấu kia đâu, hay cả người bạn chó đồng hành của mình. Thay vào đó, tất cả chìm trong bóng tối. Sau đó là cảm giác nghẹt thở như bị chôn vùi, giống như một loài gặm nhấm bị bóp trong tay vậy. Có thứ gì đó đang che miệng tôi, đang ôm chặt vào tay và chân tôi, đè lên mắt tôi, lấp đầy miệng tôi.
Một cảm giác sợ hãi mù quáng tràn vào tôi, khiến cho nhịp tim của tôi tăng vọt và hơi thở gấp gáp, dồn dập, dồn dập xung quanh miệng khiến tuyết càng tan nhanh hơn, đe dọa khiến tôi nghẹt thở.
‘-éo gì vậy?’ Regis nhắn, đầu óc cậu ta gần như trống rỗng vì lo lắng. ‘Arthur? Arthur!'
‘Dùng Thần Tốc – bão tuyết che tầm nhìn – trượt mục tiêu – chôn vùi dưới tuyết…’
Suy nghĩ của tôi đứt quãng khó tập trung, thậm chí còn rối loạn hơn khi tôi bị chôn vùi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-cuoi-con-duong-truyen-chu/4547716/chuong-299.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.