Khoảnh khắc yên bình ngắn ngủi mà tôi có được trong khi chờ đợi thị trưởng đến không kéo dài lâu khi những bước chân nhanh chóng đến gần, ngày một lớn hơn cho đến khi cánh cửa bật mở ra.
Tôi mở mắt ra, hơi giật mình khi nhìn thấy một người đàn ông to lớn vạm vỡ với cánh tay đầy cơ bắp và bộ râu dài trắng buốt dài xuống tơi khuôn ngực rộng của ông.
Vẻ hoảng sợ hiện rõ trên khuôn mặt già nua nhưng tràn đầy sức sống của ông ta, và ông ta ngay lập tức quỳ cụp xuống. “Kẻ thuộc hạ này thật đáng chết vì đã để quý ngài ascender đáng kính phải chịu đựng những bất tiện như vậy! Sembian và Chumorith cả đời này không được học gì nhiều về hành vi ứng xử cho phải phép, nên bọn họ hoàn toàn không hề có ý xúc phạm ngài ascender đáng kính đây. Xin ngài hãy tha tội cho họ vì tôi là mới người đáng trách vì sự ngu dốt của hai người họ.”
Người trưởng lão hất đầu về phía sau. “Sembian! Chumorith! Quỳ xuốn—”
“Không sao đâu cả,” tôi cắt ngang. “Không có lý do gì để ông cầu xin sự tha thứ cả.”
Khóa mắt với hai người lính gác, tôi nở một nụ cười nhẹ. “Những trò hề của Chumo và Sembi… rất giải trí, đặc biệt là sau khi ra khỏi Thánh Tích.”
Theo đúng nghĩa đen, tôi có thể thấy cơ thể của người cao tuổi trùng xuống một cách nhẹ nhõm trong khi vẫn quỳ gối. “Cảm ơn vì lòng nhân từ vô độ của ngài, thưa ngài ascender đáng kính.”
“Làm ơn, đứng dậy đi,” tôi nói, chỉ tay về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-cuoi-con-duong-truyen-chu/4547693/chuong-276.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.