Tôi bước qua cánh cổng, thực sự không biết nên mong chờ chuyện gì ở phía bên kia.
Điều thậm chí còn không xuất hiện trong tâm trí tôi - trong số tất cả mọi thứ đã xảy ra cho đến nay, với kinh nghiệm của tôi gặp người Alacryan ở cả Dicathen cũng như ở Thánh tích - là nhìn thấy hai người lính canh đứng hai bên tôi thực sự giật bắn người trong kinh ngạc và thét lên trong sợ hãi.
Regis phát ra một tiếng cười sảng khoái, trong khi tôi thực sự không biết phải làm gì với tình huống này.
Người gác cổng bên phải tôi, một người đàn ông khá đầy đặn mặc áo giáp sắt mà rõ ràng là không thể vừa với cái bụng bự kia, đang cố gắng nhớ lại những huấn luyện nhỏ mà anh ta đã trải qua, và cố gắng chĩa mũi giáo đang run rẩy của mình về phía tôi. Một giây sau thì người lính gầy hơn — mặc dù không nhiều là bao — bạn của anh ta cũng làm theo.
"X-Xưng danh tính đi?" Người lính gầy hơn run rẩy nói.
Tôi nghĩ trong giây lát mình nên trả lời như thế nào khi người lính tròn tròn mở miệng.
“C-Có phải a-anh vừa từ Thánh Tích ra không?” Anh ta nói lắp bắp, đầu quay trái quay phải loạn xạ.
‘Chả cần bận tâm trả lời bọn chúng chi đâu. Giết quách chúng đi,’ Regis rên rỉ.
Bỏ qua giọng nói thúc giục tôi giết người trong đầu, tôi nhìn người lính gác tròn tròn đang lúng túng dưới ánh mắt của tôi và trả lời, "Đúng thế."
Ngưới lính gác gầy hơn bên trái tôi thở dốc hơn.
Càng lúc tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-cuoi-con-duong-truyen-chu/4547692/chuong-275.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.