GÓC NHÌN CỦA ARTHUR LEYWIN:
“Chúng ta được chỉ thị là ở lại đây, Lance Arthur,” Varay nói với ánh mắt lạnh như băng. "Chúng ta sẽ tiếp tục chiến đấu chống lại quân đội Alacryan."
Tôi bực bội nghiến răng nghiến lợi. “Tướng quân Varay, chính mắt cô đã thấy những tên kẻ thù mà chúng ta đang chiến đấu chống lại kia không phải là lực lượng chính của phe Alacryan. Họ chiến đấu một cách vô tổ chức, tuyệt vọng, và rất nhiều người trong số họ thậm chí còn bị suy dinh dưỡng và ốm nặng!”
Varay nghiêm người, che giấu cảm xúc của mình. “Cậu đã quên rằng chúng ta là những người lính sao? Chúng ta không có quyền quyết định thay đổi hành động trong bất kỳ hoàn cảnh nào. Tôi đã gửi báo cáo cập nhật tình hình cho Tướng Bairon và Hội đồng. Chúng ta sẽ hành động theo mệnh lệnh của họ sau đó, nhưng hiện tại thì chúng ta sẽ tiếp tục kế hoạch”.
“Vậy hãy để tôi và khế ước thú của tôi quay trở lại Etistin… à không, tôi sẽ quay lại lâu đài. Tôi sẽ nói chuyện với Tổng Tư Lệnh Virion và đưa ra một—”
"Cậu đến đây không phải là vì muốn rũ bỏ những trách nhiệm đó sao?" Tướng quân cắt ngang lời tôi nói. "Cậu muốn trở thành một người lính vì không muốn mang gánh nặng đưa ra quyết định."
Miệng tôi mở ra, nhưng không thể thốt ra lời nào. Cô ấy nói đúng. Tôi là người đã chọn ở đây, chiến đấu một cách vô tâm và không phải chịu trách nhiệm cho mạng sống của người khác.
Tôi nghiến chặt răng, cả người cứng đờ, cúi đầu chào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-cuoi-con-duong-truyen-chu/4547650/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.