GÓC NHÌN CỦA ARTHUR LEYWIN:
So với tốc độ suy nghĩ và lo lắng của tôi đang trôi qua trong tâm trí thì hàng giờ trên bầu trời cứ thế trôi qua một cách lề mề.
Tôi không dám nhìn lại cảnh tượng đang mờ dần của binh đoàn quái thú phía sau vì cảm giác tội lỗi rằng tôi đã rời bỏ quân đội—và gia đình tôi—ở lại Tường Thành phía sau, tôi tập trung vào con đường mana sáng rực dẫn thẳng tới nơi mà tôi cho là trái tim của Vương quốc Elenoir.
‘Ai lại có khả năng thi triển thứ phép thuật này chứ?' Sylv hỏi khi chúng tôi đi theo con đường xuyên qua lớp sương mù dày đặc phía trên khu rừng.
‘Ta không chắc lắm, nhưng nhìn cách đường mòn ngoằn ngoèo quanh các điểm khác nhau dẫn lên phía Bắc, ta không nghĩ đó là một phép thuật mạnh mẽ mà chỉ đơn thuần là sự tích lũy của cùng một loại phép thuật để tạo ra một con đường.’
Đó chỉ là suy đoán của tôi - đúng hơn, đó là hy vọng của tôi. Ý nghĩ về việc một pháp sư đối phương có thể vô hiệu hóa ma thuật xung quanh của khu rừng chỉ với một thần chú duy nhất khiến tôi không khỏi rùng mình.
Lắc đầu để thoát khỏi những suy nghĩ bi quan, tôi thúc giục Sylvie bay nhanh hơn một chút. Tôi đã đủ lo lắng khi nghĩ về điều gì xảy ra với gia đình mình hoặc một người nào đó trong Twin Horns, nhưng nghĩ đến việc không thể đến kịp chỗ Tess khiến tôi toát mồ hôi hột.
Sau khoảng một giờ lùng sục bên trên khu rừng, theo con đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-cuoi-con-duong-truyen-chu/4547636/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.