Hắn đi đứng một cách ngạo nghễ đầy tự tin, đôi tay gầy gò quấn đầy băng gạc đen xì của hắn thì lủng lẳng ở hai bên người. Hắn có hơi gù nên thấp hơn, nhưng dù thế hắn vẫn cao hơn 2m. Ngay cả trước khi hắn đến đủ hắn để tôi thấy mặt thì tôi thừa biết hắn ta là ai.
Làm thế quái nào mà tôi có thể quên tên retainer đã giết nữ Lance mà tôi đã thế chỗ chứ?
“Uto,” tôi nói một cách điềm tĩnh, bất chấp ngọn lửa căm phẫn sôi sục trong tôi.
Đôi môi thâm đen của hắn cong lên thành một nụ cười nham hiểm. “Chào đứa trẻ kỳ diệu.”
“Retainer Uto,” Olfred nghiêng người chào.
Tôi cố kiềm không bật cười trước hành vi của Lance Olfred. Bất chấp diễn biến sự việc, tôi thật sự nhẹ nhõm khi biết tên retainer mình sắp đối đầu là Uto. Khác với Cylrit hay bất kì tên Vritra nào khác, động cơ của hắn ta rất rõ ràng.
Uto lờ đi người lance già và tiếp tiến gần tôi, dang hai tay mình ra. “Ngươi không thể tưởng tượng được ta hào hứng thế nào khi gặp được ngươi ở đây đâu.”
“Thật ư?” Tôi nhéch mép, thuận theo màn kịch. “Ta đã mong sẽ gặp một retainer khác cơ đấy.”
Tôi có thể thấy Olfred có chút phản ứng từ mép mắt mình.
“Ồ?” Uto hạ thấp đầu để ngang bằng tầm mắt với tôi. Cái mũi xám nhợt nhạt của hắn gần như chạm vào mũi tôi. “Có vẻ ngươi biết khá nhiều điều hơn ta tưởng đấy.”
Với Realmheart vẫn còn kích hoạt, tôi có thể nhìn thấy rõ lớp aura bao bọc hắn, một luồng năng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-cuoi-con-duong-truyen-chu/4547591/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.