“Ta hiểu vấn đề của cháu, Grey, nhưng ta không chắc liệu mình có phải là người phù hợp phất để giúp cháu không”, bà bảo mẫu trưởng thở dài lên tiếng. “Cho dù trữ lượng ki của cháu khá ít so với bạn cùng trang lứa, nhưng cháu vẫn còn là một đứa trẻ và cháu có nhiều thời gian để thay đổi. Tuy nhiên, ta sẽ cho cháu một bài học căn bản về cuộc sống, nếu cháu thấy mình thiếu thốn tài nguyên thì hãy sử dụng triệt để những gì cháu có khi cần thiết nhất.”
Tôi suy nghĩ về lời khuyên khá sâu xa của bà ấy cho vấn đề trữ lượng ki của mình.
“Cảm ơn bà, bảo mẫu trưởng Wilbeck,” tôi đã cười toe toét đi ra khỏi cửa.
“À mà, Grey?” Bảo mẫu trưởng gọi từ phía sau bàn của bà ấy.
Tôi dừng lại, ló đầu ra khỏi ngưỡng cửa. "Vâng ạ?"
“Cháu và Nico có hòa thuận với Cecila không?”
“Oh,” tôi tạm dừng. “Sau những rắc rối nhỏ với cô ấy, chúng cháu đã dần làm quen với cô ấy hơn.”
“Con bé vẫn không nói một lời nào với hai cháu, phải không?” Bảo mẫu trưởng Wilbeck thở dài.
“Không ạ!” Tôi tự tin khẳng định. “Thậm chí một từ cũng không ạ.”
"Rất tốt. Ta thực sự hy vọng hai cháu sẽ tiếp tục cố gắng phá vỡ vỏ bọc của con bé. Ta tin hai cháu làm được.”
Tôi quay trở vào văn phòng của bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-cuoi-con-duong-truyen-chu/4547561/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.