GÓC NHÌN CỦA TESSIA ERALITH:
Tôi bước ra khỏi cổng dịch chuyển rồi lên bục, cảm giác thật mệt mỏi và thất vọng. Tôi đã có thể ở đó giúp đỡ, nhưng họ lại không cho tôi làm thế. Những người lính ở lại chiến đấu đều lặp đi lặp lại rằng tôi phải rời đi và sự an toàn của tôi là ưu tiên hàng đầu.
Huấn luyện nghiệt ngã để làm cái quái gì nếu mọi người cứ đối xử với tôi như bức tượng thủy tinh chứ?
Tôi buông tiếng thở dài, hy vọng sẽ xua tan sự thất vọng ra khỏi suy nghĩ, nhưng làm vậy chỉ nhắc nhở rằng tôi đang khát nước như thế nào. Nhìn xung quanh những binh lính, cảnh vệ và y tá, tôi tìm kiếm người cầm ly nước để có thể làm dịu cái cổ họng khô rát của mình. Sau đó tôi bắt gặp ánh mắt đồng đội của mình.
Stannard và Darvus dựa vào tường ngủ, Caria thì đứng dậy nói chuyện với ai đó khi chỉ về phía tôi.
Người đàn ông mà cô ấy đang nói chuyện cùng vẫn cúi người khi quay đầu ra nhìn.
Lồng ngực tôi thắt lại khi người đó đứng dậy. Đôi lông mày nhíu lại và ánh mắt sắc lẹm ngay lập tức thư giãn khi nhìn tôi.
Đó là Art.
Tôi không thể ngăn bản thân vô thức nhìn chằm chằm khi cậu ấy tiến về phía tôi. Lần đầu tôi gặp lại cậu ấy sau 2 năm, người cậu ấy phủ đầy máu và bụi, trông không khác gì con quái vật. Nhưng Art giờ đây đã hoàn toàn khác. Trên người mặc chiếc áo dài trắng tinh xảo vạc vàng sang trọng cùng với chiếc áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-cuoi-con-duong-truyen-chu/4547560/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.