Tessia tiến thêm bước nữa, không còn lưỡng lự nữa. “Arthur? Là cậu đấy hả?” Cô ấy thốt lên lần nữa, giọng có hơi run.
Tất cả binh lính, Augmenter và Conjurer đều quay sang nhìn chỉ huy của tôi khi cô ấy tiến lại người đang ngồi trên núi xác chết kia như thể họ bị mê hoặc.
Bỗng nhiên, sự yên lặng trong hang động bị phá vỡ bởi một tiếng kêu nhỏ. Một vệt trắng từ đâu nhảy ra rồi chạy thẳng về phía Tessia và lao vào vòng tay của cô ấy.
Trông nó giống như một con cáo trắng nhỏ vậy.
“Sylvie!” Tessia thốt lên và ôm chầm lấy con thú ấy trước khi nhìn lên.
“N-Ngươi! Xưng danh tính đi!” Dresh là người đầu tiên lên tiếng, giọng nói tự tin thường ngày của anh ta đã biến mắt trước cảnh tượng trước mắt.
Người đàn ông mắt xanh nhìn Dresh một hồi, khiến cho Dresh bất giác lùi lại một bước, rồi trả lời. “Arthur Leywin.”
Rút thanh kiếm đầy máu ra khỏi xác chết, anh ta nhảy xuống khỏi núi xác chết, hạ cánh nhẹ nhàng trước cánh cửa lớn.
Khi anh ta bước ra ánh sáng, cuối cùng tôi cũng nhìn rõ được diện mạo bị che lấp trong bóng tối.
Trông anh ta khá trẻ bất chấp khí chất khủng bố tỏa ra từ người. Mái tóc nâu đỏ dài được buộc lên tô điểm cho đôi mắt xanh lục bảo lấp lánh trông rất điềm đạm đến bình thản, ngay cả trong tình huống như thế này. Máu và bụi bẩn đầy trên mặt của anh ấy và quần áo của anh cũng không làm xấu đi gương mặt anh.
Người này không hề phô trương hào nhoáng, khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-cuoi-con-duong-truyen-chu/4547551/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.