Từ bầu không khí căng thẳng và ngột ngạt bên trong hang, rõ ràng là trận chiến này xảy đến quá bất ngờ. Tất cả chúng tôi đều là các pháp sư tài ba, nhưng suốt vài tháng phải đi lòng vòng để tìm dấu hiệu của con quái mana đột biến, tất cả bọn tôi đều đã kiệt sức và bất cẩn.
Một vài đội đã tái hợp lại với nhau và nghỉ ngơi trong khi những người bị thương và chết được gửi đi đến chỗ khác. Một số pháp sư Augmenter còn sức thì mài dũa thanh gươm của mình, còn các pháp sư Conjurers thì ngồi thiền để sẵn sàng đối mặt với bất kì điều gì phía ở trước chúng tôi.
Chỉ huy trẻ tuổi của chúng tôi tiếp tục khảo sát chiến trường như một con zombie, cuối cùng tôi gọi cô ấy lại nhập bọn.
“Có gì không ổn ư?” Tôi hỏi. “Cô ổn chứ, Tessia?”
Cô ấy quay mặt lại và nở một nụ cười mỉm rõ ràng là gượng ép. “Không có gì. Thật tốt là chúng ta đã thắng rồi… nhưng chúng ta lại để gần mười người lính hy sinh.”
“Ôi, nàng công chúa nhân hậu vĩ đại đang thể hiện sự ân cần tốt bụng với dân đen chúng ta!” Darvus nói lớn. “Chúng ta thật không xứng đáng với người!”
“Thôi đi ông tướng,” Tessia vặn lại, giọng cô ấy nghe nhẹ nhàng hơn bình thường.
“Chúng ta đã làm hết sức rồi.” Caria an ủi, nhẹ nhàng đặt tay lên lưng cô ấy.
“Cô ấy nói đúng đấy, Tessia. Chúng ta không thể cứu tất cả bọn họ được.” Tôi nói thêm. Tuy nhiên, có vẻ như câu này không có ý an ủi cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-cuoi-con-duong-truyen-chu/4547550/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.