“Không! Ta nói chân trái ở góc bốn mươi độ. Trọng tâm của cậu phải thẳng với gót chân phải vì đó là chân trụ của cậu, hiểu không, đồ gà mờ?” Người huấn luyện vung cây roi của mình để đưa tôi vào đúng vị trí, và tiếp tục đi vòng quanh lớp.
Nghiến răng, tôi im lặng vâng lời, điều chỉnh chân trái của mình để tuân thủ sự thiếu sót trong kĩ thuật của người hướng dẫn. Nếu tôi không làm vậy, điều đó sẽ dẫn đến sự chậm trễ của bất cứ thứ khỉ gì chúng tôi có cho bữa tối, bởi chúng tôi sẽ không được ăn cho đến khi tất cả mọi người đều đã hoàn thành các tư thế trong bài học ngày hôm nay.
Một ngày ở cái “học viện” này bao gồm 8 tiếng huấn luyện chiến đấu, những kĩ thuật mà tôi thầy đầy thiếu sót, sau đó thiền định để nuôi dưỡng lõi ki của chúng tôi trong khoảng mười giờ sau đó. Sáu giờ còn lại được phân chia giữa ăn, vệ sinh cá nhân, và ngủ. Các học viên đã phát triển lõi ki đủ để học kĩ thuật kiểm soát ki sẽ được tách riêng và tham gia các lớp học đặc biệt dựa trên mức độ kiểm soát của họ.
Những người không thể đánh thức lõi ki sẽ được “tái sắp xếp”, điều mà một thời gian sau tôi mới nhận ra nó thực sự có nghĩa là “bị loại bỏ”. Về phần tôi, tôi đã tuân thủ nghiệm ngặt chế độ luyện tập 8 giờ của giáo viên hướng dẫn. Trong khoảng thời gian dành cho thiền định, tôi sẽ ngủ trong 2 giờ cuối để giải phóng tất cả thứ rác rưởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-cuoi-con-duong-truyen-chu/4547525/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.