“Tôi có được phép biết tất cả những điều này không?” Tôi đặt câu hỏi, loại bỏ một nhánh cây ra khỏi tóc mình.
Chúng tôi đi bộ qua khu rừng Elshire quen thuộc sau khi Windsom đã dịch chuyển chúng tôi đến gần đó. Tôi chỉ mất vài phút quan sát để nhận ra rằng tôi đã từng đến khu rừng này trước đây với gia đình Eralith; và giờ chúng tôi đang hướng đến nơi ẩn náu của trưởng lão Rinia.
“Cậu đã được cho phép ở lại Epheotus, nên khi đến đó thì cậu sẽ hiểu thôi. Mặc dù ghi nhớ toàn bộ thông tin là không cần thiết, nhưng biết những gì ta sẽ nói với cậu về văn hóa, cách cư xử và quan điểm chính trị liên quan khi ở trong quốc gia xa lạ luôn có ích. Đặc biệt là nếu cậu sẽ phải gặp và nói chuyện với những nhân vật quan trọng của Epheotus.” Windsom khuyên tôi, vừa giảng cho tôi nghe về những điều cần tuân thủ vừa tiếp tục tiến về phía trước, không thèm quay đầu lại khi ông ta tiếp tục tránh các cành cây và dây leo chặn đường. “Nhưng ta có cảm giác rằng cậu đã biết tầm quan trọng của điều đó rồi.”
“Tất nhiên.” tôi đã nhếch mép cười. “Nhưng có sự hiểu biết mà không biết vận dụng thì cũng như một thanh kiếm mắc kẹt trong vỏ bọc của nó. Giờ thì ngài đã cho tôi ‘cái gì’ rồi, nhưng ngài vẫn chưa cho tôi biết ‘tại sao’.”
“Đúng.” ông ấy thừa nhận. “Đừng lo lắng, chúng ta sẽ sớm biết được điều đó thôi.”
Tôi tiếp tục. “Được rồi, vậy là có bảy… à không tám chủng tộc asura ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-cuoi-con-duong-truyen-chu/4547521/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.