GÓC NHÌN CỦA ARTHUR LEYWIN:
Có một sự vui vẻ thoáng qua trong ánh mắt sắc bén thường ngày của Windsom. Vị asura, vẫn đang mặc một bộ quân phục, tóc vuốt ngược để hợp với trang phục, đưa cô rồng bé nhỏ về với tôi.
“Sylvie!” Tôi bật dậy khỏi chỗ ngồi của mình, cực kỳ cẩn thận nhấc cô ấy ra khỏi tay Windsom. Sau khi kiểm tra cẩn thận rằng không có vết thương nào trên cơ thể, tôi cảm nhận được hơi thở nhịp nhàng của Sylvie, và thở phào nhẹ nhõm khi biết cô chỉ đang ngủ.
Như trút bỏ được gánh nặng, tôi cẩn thận đặt con rồng đang ngủ của mình lên đầu trước khi quay về phía vị asura đang đứng trước mặt.
“Cảm ơn ông”. Tôi cho ông ấy một cái cúi đầu đầy biết ơn, và được đáp lại bằng một cái nhìn tựa như ánh mắt cha mẹ dành cho con cái khi chúng làm điều gì sai trái.
“Ta vốn đã biết cậu rất liều lĩnh, nhưng không hề nghĩ cậu lại khiến bản thân mình và Tiểu thư Sylvie bị bắt sớm vậy, đặc biệt lại còn rơi vào tay của những kẻ có liên can với Vrita”, ông ấy khiển trách.
“Công bằng mà nói, tôi đã cứu cả học viện khỏi tay Vritra,” tôi nhún vai, biện hộ cho hoàn cảnh của mình.
“Cậu phải hiểu rằng sự an toàn của cậu và Tiểu thư Sylvie mới là vấn đề cần được ưu tiên nhất hiện nay.”
“Windsom, ông phải hiểu rằng trong học viện có những người mà đối với tôi mạng sống của họ còn quý giá hơn bản thân tôi.” Mặt tôi đanh lại, thể hiện sự quyết tâm trong từng lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-cuoi-con-duong-truyen-chu/4547520/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.