Cậu ấy lau thật sự rất tỉ mỉ, thậm chí tôi còn cảm thấy rằng cà phê đã khô trước khi cậu ấy kịp lau xong.
“Tôi tự làm được.” Tôi cầm tờ giấy rồi quay người đi vào phòng vệ sinh.
Sau khi vào phòng vệ sinh, tôi cố gắng lau sạch hết những vết cà phê còn lại, khi đang cúi đầu rửa mặt thì điện thoại rung lên báo có tin nhắn.
Tôi lau tay rồi cầm điện thoại lên xem.
Là của Châu Mộ.
“Mẹ tôi tìm cậu sao?”
Nhìn vào màn hình điện thoại, mắt tôi đột nhiên nóng lên…
Không chỉ có nỗi buồn và sự ấm ức.
Mà lúc này, trong lòng tôi, con sóng cứ ngỡ đã ngủ yên từ lâu đột nhiên cuộn trào.
Tôi tắt máy, quyết định không trả lời cậu ấy.
Khi đi ra ngoài, tôi nhìn thấy đám con trai vừa rồi đang ngồi bên cửa sổ.
Do dự hồi lâu, cuối cùng tôi đưa tay lên lau nước mắt rồi bước tới.
Càng đến gần bọn họ, tôi càng cảm thấy hồi hộp.
Bọn họ cởi trần, chân đi giày thể thao, thân thể vẫn ướt sũng, trên sàn nhà vẫn còn mấy vệt nước.
Cậu bạn cắt đầu đinh kia ngồi phía trong góc, trên mày trái của cậu ấy có một vết sẹo, khi nhìn thấy vậy tôi thật sự rất sợ.
Xem ra cậu bạn này không phải là người dễ đụng vào.
Nghĩ đến việc cậu ấy vừa rồi hung dữ như vậy càng khiến tôi cảm thấy bất an hơn.
Hình như bọn họ vẫn đang cãi nhau rất gay gắt, lâu lâu còn động chân động tay. Song cậu bạn kia hình như không nói gì nhiều, lâu lâu mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-cua-toi/969306/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.