🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Dù biết năng lực của bản thân đến đâu nhưng tôi vẫn không tránh khỏi tự ti.

Tới bây giờ, tôi mới nhận ra cái gọi là dũng cảm theo đuổi tình yêu của mình thật ngớ ngẩn và ngây thơ.

Những con người cao quý ngay cả lời mỉa mai cũng ưu nhã như vậy.

“Vâng, cháu hiểu rồi”. Tôi hạ giọng nói.

Sau đó ngẩng đầu lên thì nhìn thấy bố tôi.

Ông ấy đứng ngay trước mặt tôi, tay còn cầm theo một chiếc ô đang nhỏ giọt vì bị dính nước mưa.

Ông im lặng nhìn về phía tôi.

Lần đầu tiên tôi nhìn thấy sự bất lực của một người đàn ông trong mắt bố.

Ông ấy rất thương tôi, cũng rất đau khổ.

“Bố”. Tôi liền đứng dậy.

Trong phút chốc, nước mắt tôi như đang chực trào ra.

“Ngoài… ngoài trời đổ mưa rồi”. Bố tôi ngay lập tức thay đổi biểu cảm rồi đưa ô cho tôi, chiếc ô còn lại che cho dì Lưu.

“Mưa rồi sao? Vậy tôi phải về nhanh mới được, lão Châu chắc cũng sắp về đến nơi rồi. Chúng ta đi thôi.” Dì Lưu đứng dậy, vẫn giữ nguyên nụ cười đó và bước ra ngoài.

“Được.” Bố tôi đi theo dì Lưu ra ngoài, đến cửa bỗng quay đầu nhìn tôi, nói: “Mau về kí túc xá đi. Đến nơi thì nhắn tin cho bố.”

“Vâng.”

Đợi bố rời đi, tôi suy nghĩ vài giây rồi gọi điện thoại cho Châu Mộ.

Tôi định nói chuyện xảy ra hôm nay cho cậu ấy biết, ít nhất cũng phải hỏi cậu ấy rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Rõ ràng hôm đó tôi đã bảo cậu ấy chuyển phát nhanh đi, kiện hàng đó không

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-cua-toi/969305/chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.