''Cậu chủ.Cậu thả em ra đi...a.Cậu đừng mà, đừng vậy mà ... ưm...a...''
Lâm Bội Sam bây giờ thực sự không rõ, rõ ràng lúc trước anh Khải Liêm không như vậy,lúc trước đối với cô rất...Đôi mắt trong veo của Bội Sam bỗng chốc hiện lên tia hoen đỏ, nước mắt của cô đã lăn dài trên khóe mi.Cô vẫn cứ thút thít khóc,Bội Sam cô không hiểu...
''Hửm?Em không làm gì sao?Việc em mặc áo sơ mi của tôi rồi còn leo lên giường của tôi thì tính như thế nào đây hả? Em đang muốn làm cái gì? Nói đi chứ? Muốn tôi ch*ch em sao? Hửm?Đồ d*m đ*ng nhà em lại còn không mặc đồ lót? Giải thích được không?
Cố Khải Liêm sau khi phát hiện ra cô... liền mặc kệ tất cả. Bàn tay dài đẹp đẽ nhưng hư hỏng của Khải Liêm xông thẳng vào trong xoa nắn l*n nhỏ ẩm ướt của Bội Sam.
''Em...ưm...a.Em...em không có...Đó chỉ là hiểu lầm thôi ạ. Cậu tin...cậu tin em đi ạ. Cậu thả em ra đi mà.'' Lâm Bội Sam cầu xin anh.
''Tin em?Tha cho em?Em lấy cái gì để tôi tin đây?Hửm?Em *** như vậy chắc tìm người chơi em từ lâu rồi nhỉ? Trả lời ? Trả lời đi chứ?''
''A...là ...là cậu chủ...um...ưm...ưmm...''
Không để cô nói hết câu.Cố Khải Liêm vội vàng bao trọn đôi môi đồ mọng màu hồng nhạt tự nhiên mà cắn m*t.Cố Khải Liêm nuốt trôi những lời lẽ đó vào miệng của bản Khải Liêm cắn môi đến độ chảy máu, mùi mặn mặn, tanh tanh hòa vào hương vị ngọt ngào, ấm áp cua nước bọt quện vào càng tăng đột kích thích lan rộng ra khắp cơ thể.
Mẹ kiếp, cô d*m
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-rung-dong-duoc-khong/402775/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.