Hóa ra nơi dành cho những tầng lớp thượng lưu là như thế này đây, vé vào cửa bằng cả một tháng lương làm việc. Đổng Văn Văn đứng trước bảng giá dịch vụ, chờ đợi Âu Thời Phong đi mua vé đọc mà muốn trầm cảm.
Trên tay cầm theo hai tấm vé tới gần, Âu Thời Phong bóp nhẹ lên gương mặt đang nhăn nhó của Đổng Văn Văn hỏi: "Ai đã làm em không vui rồi?"
"Em tự nhiên thấy ghét người lắm tiền thôi." Cô nhìn ra những đôi nam nữ chẳng biết có phải vợ chồng hay không? Đang thân mật đi phía trước lên tiếng. Vừa rồi người đàn ông lắm tiền này còn đòi đi cửa sau, nhưng bị cô cản lại, tiền đâu phải ngồi không là tự động hiện ra.
"Em có thù với người giàu à?" Âu Thời Phong tươi cười hỏi, sau đó ôm lấy bả vai Đổng Văn Văn đi vào bên trong.
"Lấy phòng riêng đi."
"Không em thích ở bên ngoài cơ."
"Ở bên ngoài đông người không tốt."
Đổng Văn Văn nhất quyết không nghe theo Âu Thời Phong, cô vừa rồi đi qua chỗ bể tắm bên ngoài thấy rất thoáng đãng dễ chịu, bên trong nhà phòng riêng kín mít ngột ngạt quay đi quay lại chỉ bốn bức tường, không như bên ngoài được thả hồn vào thiên nhiên, tận hưởng không khí trong lành.
"Thời Phong đi mà em muốn ở bên ngoài." Hai người đứng trước phòng thay đồ, chỉ vì vấn đề riêng hay chung mà nói suốt một hồi vẫn chưa xong, cuối cùng Đổng Văn Văn phải giở thủ đoạn dùng cách mềm mại lấy lòng.
"Em vào thay đồ đi." Âu Thời Phong bị nụ hôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-re-xin-buong-tay/977259/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.