Đổng Văn Văn tỉnh giấc sau một đêm dài, cứ nghĩ đêm qua mình rất khó ngủ, không ngờ lại có cảm giác ngủ ngon đến vậy. Cô nhớ đêm qua lúc còn thức vẫn đang dựa vào người Âu Thời Phong, sau đó ngủ lúc nào không hay, vậy có phải cả đêm qua anh ấy ở bên cạnh cô hay không? Bàn tay vô thức sờ sang bên cạnh, dường như ở đó vẫn còn lưu lại hơi ấm của anh, nhưng nhìn khắp phòng lại chẳng thấy bóng dáng đâu.
Tự nhiên bụng Đổng Văn Văn có chút cồn cào, mới nhớ ra cả ngày hôm qua mình chưa ăn gì mà cứ thế đi ngủ, liền vén chăn bước xuống giường, lúc cúi xuống tìm dép đi trong nhà, lơ đãng nhìn thấy trên bàn có để một tờ giấy nhớ, Đổng Văn Văn tò mò cầm lên xem thử, thì thấy là một dãy số điện thoại. Hôm qua Âu Thời Phong có nói với cô, muốn gì cứ nói với trợ lý của anh, đoán chắc đây là số của người đó, cô vội vàng theo dãy số đó nhấn nút gọi đi.
"Xin chào tôi là Đổng Văn Văn, Âu tổng..."
"Dạ chào cô Đổng, Âu tổng đã dặn tôi rồi, cô có việc gì cứ nói tôi sẽ dùng hết khả năng của mình."
"Tôi muốn nhờ anh điều tra giúp, chuyện năm năm về trước ở Bệnh Viện An Đức, ngày 24 tháng 5 có những ai đã vào phòng bệnh của bà Đổng Từ Lam."
Nghe được lời của trợ lý Từ nói, Đổng Văn Văn mới yên tâm nói cho anh ta nghe chuyện mình muốn biết, mong rằng với khả năng của anh ta sẽ mau chóng giúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-re-xin-buong-tay/977240/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.