Đương nhiên là Tuấn Kiệt hiểu được nỗi lo lắng của Trì Trụ, cũng biết.
Trong lần mây mưa này, ít nhiều gì thì cũng đều là do bản thân cậu cũng đã làm ra chút hành vi ‘Bá Vương ngạnh thượng cung’ đối với Trì Trụ. Kỳ thực, cậu mới là kẻ hoàn toàn không có chút lý lẽ gì để bênh vực được cho chính bản thân mình cả.
Nhưng, cậu cũng cực kì hiểu rõ ràng.
Nếu như cứ học theo phim ngôn tình thần tượng mà cậu vẫn luôn làm ra hành vi ái muội, câu dẫn, rồi đến khi hai người liếc mắt đưa tình, vẫn dở dở ương ương kéo dài đến sau này. Thì, cậu cũng không biết là đến tận ngày tháng năm nào thì cậu mới nắm được bàn tay của Trì Trụ nữa đây.
Chẳng thà, ngay khi vừa bắt đầu, cậu liền thẳng tay, ép anh uống vào một liều thuốc mạnh. Hai người đều trực tiếp lao vao yêu nhau, vừa đánh nhanh thắng nhanh, lại cho ra hiệu suất khá là cao đi.
Tuy Trì Trụ đã nói, xem như tương lai này, anh có yêu thích đàn ông đi nữa, người đó cũng sẽ không phải là cậu. Thì, Tuấn Kiệt cũng đã tin tưởng vào lời nói này, vốn không cần nghi ngờ.
Thế nhưng, kì thực, trong câu nói này lại chứa rất nhiều sơ hở cùng với ý tứ mập mờ.
Trì Trụ nói như vậy. Phân tích theo nghĩa bóng đơn giản chính là:
Anh không có cách nào vượt qua cửa ải ‘chị hai và nhà họ Lạc’ này.
Bởi vì, chuyện yêu đương giữa anh và chị hai lại chưa từng nhận được lời chúc phúc nào từ người nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-re-nho/138358/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.