(( Mỵ Nhi))
Quả nhiên đúng như lời Tích Kỳ đã hứa thì sáng hôm sau đang làm việc cô đã nhận được tin từ luật sư đã hoàn tất thủ tục chuyển nhượng cổ phần công ty Phúc Viễn.
Dù rất lưu luyến công việc hiện tại vì học trưởng và mọi người trong công ty đều khá tốt với cô, không phải tất cả đều ưa thích cô nhưng chí ít ra bọn họ dù có ghét nhưng vẫn làm lơ không có làm khó dễ cô còn lại các đồng nghiệp tốt với cô đều không có giả nhân giả nghĩa mà là thật tâm như vậy. Nghĩ đến đây cô cảm thấy cuộc đời mình vẫn không quá tồi tệ nhưng nghĩ việc là điều bức thiết cô phải làm.
Cốc.. cốc.. cốc..
Sau hồi gõ cửa cô bước vào phòng tổng giám đốc, thấy Trịnh học trưởng đang xem tài liệu cô nhẹ nhàng đi đến bàn làm việc đặt đơn xuống trước mặt anh.
Lúc này Trịnh Thiếu phàm bỏ văn kiện trên tay xuống nhìn trước mắt 4 chữ khiến anh rất kinh ngạc kèm theo khó tin vì sao cô lại đưa ĐƠN XIN TỪ CHỨC cho anh.
" Mỹ Mỹ, có chuyện gì sao? công việc có chỗ nào không ổn hay là..." - Trịnh Thiếu Phàm sốt sắn.
" Không phải, không phải. Mọi người và học trưởng đều rất tốt với em, công việc cũng rất tốt nhưng là công ty của gia đình em. Đã đến lúc em phải vực dậy nó, anh cũng biết đó là tâm can của ông ngoại em mà." - Cô nhanh chóng giải thích không để học trưởng nói thêm.
" Anh hiểu, có việc gì anh giúp được cứ lên tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-re-khong-chiu-buong-tay/614661/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.