(( Mỵ Nhi))
Đang đứng chết trân tại cửa thì một giọng nói vang lên kéo cô về hiện thực.
" Tiểu Mỹ à, còn không mau đi pha trà". - Mẹ kế cô nhăn mặt quát.
" Đúng là không ra thể thống gì cả, đây là muốn làm con mất mặt kia mà" - chị ta ưỡn ẹo nũng nịu.
" Tiểu Mỹ hôm nay là ngày a rể tương lai con đến thăm vẫn nên đừng làm mất mặt Tích gia" - cha cô cũng không kém phần phụ họa theo họ.
" Vâng" - cô nhẹ đáng rồi quay vào trong.
Cô bước đi vào trong dưới ánh mắt thâm trầm của người nào đó.
" à phải rồi, con cùng tiểu Điềm quen nhau khi nào?" - Mẹ kế cô rất hay trong việc lật mặt.
" Được một khoảng thời gian rồi" - hắn nhàn nhạt trả lời.
" Vậy khi nào hai đứa tính tiến tới hôn nhân"
" Vẫn còn sớm" - hắn không thèm nhìn bà ta mà trả lời sau đó hớp một ngụm trà do cô mang ra.
" phải, phải. Hai đứa vẫn còn trẻ mà, vẫn nên phấn đấu vì sự nghiệp" - cha cô hiểu ý lái sang chuyện khác.
Cô không muốn ngồi nghe mấy câu xu nịnh bợ đến phát nôn kia nên đã lên phòng tắm rửa. Tất bật cả buổi sáng với cả bàn thức ăn nên người cô đầy mồ hôi cùng mệt nhừ.
Sau khi tắm táp thoải mái xong, cô choàng một cái khăn tắm bước ra. Vì là trong phòng nên cô cũng không có e dè cảnh giác.
Đang cúi người lau tóc cô chợt bị một lực đạo phía sau kéo ngã xuống về sau. Khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-re-khong-chiu-buong-tay/614633/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.