Tối đó như đã hứa Dịch Thừa Dương đưa An Lạc ra sân bay, vì không muốn Tiểu Bạch lo lắng cho mình An Lạc chỉ đứng cách cô khoảng cách khá xa nhìn Khổng lão gia nói gì đó với Tiểu Bạch rồi cũng buông con gái ra để Tiểu Bạch đi vào trong làm thủ tục cũng đã gần tới giờ máy bay cất cánh.
- Ba con phải đi rồi, ba nhớ chăm sóc tốt cho bản thân mình nhé - mắt Tiểu Bạch rươm rớm lệ mà nói
- Được rồi đừng lo cho ba ngược lại là con và cháu của ba, mau quay về nhé
- Vâng- cô nói rồi cùng một người bảo mẫu mà ông Khổng sắp xếp đi theo chăm sóc cô và bé con vào bên trong.
An Lạc đứng từ xa nhìn cảnh bọn họ chia tay mà mắt đã rơi lệ
- Ngoan, đừng khóc cô ấy sẽ sớm quay về thôi - Dịch Thừa Dương quàng tay sang ôm lấy vai An Lạc nhẹ nhàng nói
- E..em có nên báo cho bác sĩ Lưu không? Em tin anh ấy không phải loại người như vậy chắc chắn anh ấy bị người ta gài bẫy - An Lạc xoay người nói với Dịch Thừa Dương
- Đồ ngốc nhà em, em nghĩ Khổng lão gia là ai chứ. Khổng Bạch là con gái độc nhất của ông ấy nếu nghe tin có kẻ làm tổn thương đến cô ấy em nghĩ với bản tính của Khổng lão gia ông ta sẽ để yên cho kẻ đó sao?
- Ý của anh là…
- Ừm, ông ta thật chất biết rõ mọi chuyện nhưng lại muốn để Khổng Bạch ra đi chắc chắn là có lí do của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-re-hut-la-chong-toi/378481/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.