Hôm nay anh đến công ty tâm trạng có chút không tốt, gương mặt vốn đã lạnh lùng anh còn có chút cau mày khiến cấp dưới đi ngang qua chie biết cuối đầu chào không dám hó hé gì. Họ làm việc ở đây không ít thì nhiều mỗi người trong số họ đã thấy cơn thịnh nộ của anh một hai lần.
Những cổ đông lớn trong công ty cũng phải để ý lời ăn tiếng nói của mình trước mặt anh năm, bảy phần khốn chi họ cũng chỉ là nhân viên quèn trong công ty, tốt nhất là không nên chọc giận anh.
- Chủ tịch - người đàn ông áo đen bước từ ngoài cửa vào
- Đến rồi sao, ngồi đi có tin tức gì mới không? - anh ngồi trên bàn làm việc miệng vừa cất lời hỏi tay vừa day day thái dương
- Tôi đã lục tung cả Trung Quốc này nên cũng không thấy tung tích của tiểu thư Dinh An. Tôi nghĩ nếu đã tìm trong nước không có thì có lẽ cô ấy đã bị đưa ra nước ngoài.
- Cậu nói nước ngoài?
- Vâng
- Được rồi ra ngoài đi. - cậu ta vừa bước ra thì anh cũng ngay lập tức nhấc điện thoại gọi điện cho một người.
- Alo - đầu day điện thoại là một người đàn ông có giọng trầm ấm cất nên
- Tôi cần nhờ cậu một việc
- Dịch thiếu gia, hôm nay có chuyện gì lại tìm đến tôi sao?
- Cần cậu điều tra tung tích của một người
- Được Dịch thiếu gia đã nhờ thì tôi không thể nào không nhận lợi cậu gửi thông tin của người qua cho tôi
- Được, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-re-hut-la-chong-toi/276162/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.