“Nghe nói Hướng Thần đã tới đây à?” Người chưa thấy đâu nhưng đã nghe thấy tiếng, một giọng nói thô lỗ vang lên từ cửa sau phòng học.
Tại sao ai cũng thích đi cửa sau vậy?
Tô Vãn quay đầu lại, liếc nhìn... Ừm, một anh chàng đẹp trai.
Bởi vì Tô Vãn thật sự không thể nghĩ ra một tính từ nào để miêu tả về anh ấy. Ngôn ngữ bình dân chỉ có thể làm giảm độ đẹp trai của anh ấy.
“Phó hội trưởng, sao bây giờ cậu đã tới rồi?” Trương Thăng cười khổ, chào hỏi người vừa tới với vẻ mặt như kẻ tay sai, thiếu chút nữa là có thể lấy đầu mình dùng làm ghế đẩu cho anh ta.
"Đây là phó hội trưởng Thiện Nhiếp của chúng ta, mọi người cùng vỗ tay hoan nghênh nào."
Haha, vừa rồi hội trưởng tới cũng không nói hoan nghênh, vị phó chủ tịch này khá kiêu ngạo đấy.
Những tràng pháo tay từng đợt từng đợt lác đác vang lên, thực sự không phải vì các sinh viên không nhiệt tình, mà thực sự là vì anh ta quá... đẹp trai, mọi người đều bị làm cho kinh ngạc.
“Vỗ tay, vỗ tay” Trương Thăng cực kì tức giận, hận không thể tự mình vỗ tay cho bọn họ. Tại sao mấy người này lại không biết tốt xấu như vậy? Thật sự là quá ngu ngốc rồi
Sau tiếng quát của Trương Thăng, mọi người cuối cùng cũng hiểu ra, điên cuồng vỗ tây, Tô Vãn vỗ đến đỏ cả lòng bàn tay mình.
“Dừng, tôi tới đây chỉ là muốn nói với mọi người một câu, tôi là một huyền thoại, hiểu chưa?” Nhìn hắn nói xong, Tô Vãn cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-rat-thich-em/1184480/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.