Buổi sáng đã xảy ra trò hề như vậy, chắc hẳn Jack Trương da mặt luôn luôn dày cũng cảm thấy chột dạ, quả nhiên cả ngày sau đó cũng không nhìn thấy gã, bất quá thật tốt, bớt đi nhị thế tổ……khiến Khúc Nhạc ngột ngạt.
Khúc Nhạc thu dọn gọn văn kiện, khi tan tầm nhận được điện thoại của bạn già An Khúc.
Vẫn là bất cần đời quen thuộc như cũ: “Nè, Nhạc tử, tôi có 1 tin xấu, 1 tin tốt muốn nói với với ông, ông muốn nghe cái nào trước hả?”.
Khúc Nhạc ra khỏi văn phòng, đúng lúc thang máy không có ai, điềm tĩnh đi vào, “Được rồi, rất lâu rồi mới liên lạc với tôi, xả tin xấu tin tốt gì chứ, có thấy nhàm chán hay không hả?”.
Điện thoại bên kia có chút cuống lên, “Nói mau, muốn nghe tin tốt hay là xấu trước hả?”.
Khúc Nhạc nghĩ nghĩ rồi nói: “Nghe tin xấu trước đi”.
Cha mẹ của Khúc Nhạc sớm qua đời, do thân thích là dì Hai nuôi lớn, tốt nghiệp trung học liền cắt đứt liên hệ cùng bên kia, lúc học đại học cũng nhận không ít sự giúp đỡ của An Khúc, cho nên mười mấy năm qua, cho dù mài đi rất nhiều góc cạnh, bọn họ vẫn duy trì quan hệ bạn bè như cũ. Không cha không mẹ, ngoại trừ 1 người bạn An Khúc thì Khúc Nhạc thật đúng là người không có chỗ dựa, cho nên anh thói quen nghĩ sự việc tới tình huống xấu nhất.
Bên An Khúc im lặng một hồi mới nói: “Có phải buổi sáng hôm nay công ty ông có 2 người tới gây rối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-quy/1928251/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.